BỔ THIÊN KÝ - Trang 1117

Ngón tay Vinh Tuệ Khanh khẽ mở, sau đó bắn một tia linh lực dập tắt

từng bó đuốc treo trên vách hang động: “Chờ xem. Cửa hang ở đây vô cùng
khó tìm. Bọn chúng chưa chắc đã có thể tìm ra nơi này. Chúng ta không
nên hoảng loạn làm gì.” Nói xong lại ngồi xuống.

Bên ngoài hang động cô vốn bày sẵn Huyễn Trận, mà bên trong lại bố

trí Chu Võng* Trận. Cho dù bọn chúng may mắn có thể phá bỏ được
Huyễn Trận của cô mà tìm được cửa hang, đến lúc xông vào cũng không
tìm thấy bọn họ.

* Mạng nhện.

Họ cứ vậy chờ đợi, chờ liên tục ba ngày ba đêm.

Vào thời điểm Vinh Tuệ Khanh nghĩ bọn chúng sẽ từ bỏ thì tu sĩ râu

dê không kiên nhẫn thêm được nữa, bèn lôi ra một viên Thể Hồ Phù đầy
quý giá, ném thẳng vào trong Huyễn Trận trước mặt mình.

Thể hồ quán đỉnh, có thể phá bỏ tất thảy mê huyễn.

Thể Hồ Phù quý giá này có được là do một lần lão lập công lớn, sau

đó được Quán chủ Vạn Càn Quán Chung Nhân Nghĩa đặc biệt khen
thưởng. Vì chỉ có thể sử dụng một lần nên quý giá đến độ có tiền chưa chắc
đã mua được, thậm chí cầm linh thạch thượng phẩm trong tay cũng chẳng
có chỗ mà mua.

Quán chủ Chung Nhân Nghĩa của Vạn Càn Quán là một kiếm tu nổi

danh. Mọi người gọi ông ta là “Nhân Nghĩa Kiếm”. Ông ta là một người có
phẩm hạnh đoan chính, tấm lòng lương thiện, được khen là người chính
trực trong giới tu hành của nước Đại Sở. Chung Nhân Nghĩa cũng là một
trong hai tu sĩ Nguyên Anh của nước Đại Sở. Từ khi lão tổ của Đóa gia bị
phế bỏ, Quán chủ Chung Nhân Nghĩa của Vạn Càn Quán trở thành tu sĩ
Nguyên Anh duy nhất. Theo đó địa vị của Vạn Càn Quán càng ngày càng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.