BỔ THIÊN KÝ - Trang 1195

nhị cô nương nhà lão Trương. Ban đầu mọi người còn đùa rằng, có phải
khuê nữ nhà ông bỏ trốn cùng người tình rồi không. Hai ngày sau lại có
mấy cô nương mất tích. Đến lúc đó mọi người mới biết không phải bỏ trốn
mà là bị bắt đi!”

Ôi đậu xanh, một màn yêu đương hường phấn cơ đấy, đúng gu rồi!

Lang Thất mặc kệ không thèm tính toán với gã nha sai phiền phức vừa

đạp nó một cái, huơ huơ bốn cái chân, bước thật nhanh về người đàn ông
đang buôn dưa lê bán dưa chuột đến nỗi nước miếng văng tung tóe kia. Sau
đó nó đứng yên dỏng tai nghe ngóng.

“Ta nói với mấy người thế này, các ngươi chớ có nói cho người khác.

Nghe đâu đây không phải do người gây ra, mà họa do yêu ma tác quái.
Những cô nương ấy đều bị yêu quái bắt đi, còn những người này đều do
yêu quái ăn thịt.”

“Á! Không thể nào! Thật sự có yêu quái đả thương người sao?”

“Ta lừa ngươi làm gì? Ngươi không phải không biết, lúc trước có

nhiều tiên sư đến nơi này như vậy chính để bắt yêu đó! Đáng tiếc là nhóm
yêu quái khủng nhất nghe đâu trốn vào nơi bí mật nào đó rồi. Chỉ có bọn
chúng vào được, người trần mắt thịt như ta thì bó tay. Ngươi nói xem, cái
này không phải rõ rành rành là để yêu quái làm thịt chúng ta sao? Đói thì ta
chén thịt, khát thì ta uống máu!”

Ai ôi!

Lang Thất rống một tiếng thật to, cắt đứt mạch buôn chuyện của mấy

người này. Họ bị dọa đến chân run tay rẩy, ai nấy đều cúi đầu khom lưng
lén lút nhìn xung quanh một lần.

Cái loại vô sỉ này! Ngay cả một kẻ thích hóng chuyện thiên hạ, chuyên

môn thêm mắm dặm muối như Lang Thất cũng không chịu nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.