BỔ THIÊN KÝ - Trang 1279

Nhìn thấy viên thuốc này, Quản Phượng Nữ lại như chịu một kích

thích cực lớn. Bà lắc đầu, liên tục khoát tay nói: “Vì sao lại phải cho ta
uống thuốc chứ? Ta không uống! Ta không uống! Đừng cho ta uống thuốc
nữa!”

Nói rồi thì bà đứng lên, nhanh chóng đi vào trong phòng.

Vinh Tuệ Khanh dường như đã chứng kiến Quản Phượng Nữ trải qua

cuộc sống thế nào, đành phải nước mắt như mưa mà chạy vọt đến. Cô đè
lấy vai Quản Phượng Nữ từ phía sau, xoay người bà ấy lại, sau đó bóp mũi
của bà ấy lại để nhét hai viên Thanh Tâm Hoàn vào trong miệng.

Quản Phượng Nữ khẩn trương, ho khan liên tục, nhưng hai viên thuốc

cũng đã trôi xuống bụng rồi.

Vinh Tuệ Khanh lập tức đặt tay lên phía sau lưng Quản Phượng Nữ,

đưa linh lực vào trong cơ thể bà, giúp bà luyện hóa dược lực.

Qua thời gian một chung trà, sắc mặt của Quản Phượng Nữ dần hồng

hào trở lại, ánh mắt cũng theo nhịp tim đập vội vã mà trở nên trong trẻo
thanh tỉnh.

Hai mẹ con đều đứng hướng về cùng một phía, chẳng nói lời nào.

Qua hồi lâu, Quản Phượng Nữ mới xoay người, một lần nữa quan sát

Vinh Tuệ Khanh, sau đó nước mắt rơi như mưa. Bà vỗ về gò má cô, cười
nói: “Thật là Tuệ Khanh rồi, sao con lại đột nhiên lớn thế này. Ta nhớ rõ
con mới chín tuổi thôi mà? Không phải, năm nay tròn mười tuổi rồi.”

Vinh Tuệ Khanh òa khóc, bổ nhào vào trong lòng Quản Phượng Nữ.

Cô gắng sức kiềm nén tiếng khóc của mình, cả người kích động đến mức
liên tục co giật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.