BỔ THIÊN KÝ - Trang 1379

các tướng sĩ này...”

“Bệ hạ lòng dạ từ bi, là phúc của Đại Sở ta, Hoàng Vận Tự ta nhất

định sẽ bảo hộ bệ hạ nghìn thu muôn đời!”

Mắt thấy Hoàng đế vẫn đang do dự thì Vinh Tuệ Khanh không chịu

nổi, thật sự lo rằng trăm tính ngàn tính của mình sẽ thành công dã tràng nên
điều khiển phi thuyền đang ở giữa không trung xông thẳng xuống phía dưới
hét lên: “Không được! Ta không đồng ý!”

“Ngươi là ai? Liên quan gì tới ngươi?” Sắc mặt của phương trượng

Hoàng Vận Tự trở nên khó coi.

Vinh Tuệ Khanh đứng trước mặt phương trượng rồi chỉ vào cái đầu

trọc của gã mà cả giận nói: “Đồ con lừa trọc, đừng có ăn nói linh tinh! Cái
gì mà lòng dạ từ bi? Hoàng Vận Tự các ngươi cũng là đệ tử Phật tông, thế
mà lại che chở cho một tên thấp hèn làm nhiều việc ác, giết người hàng
loạt, ác độc gian trá như thế mà không sợ Phật tổ trách tội sao?”

Phương trượng ngang nhiên nói: “Toàn bộ đại sư của Phật tông ta

trước đây đều giết người vô số, sau này đã hoàn toàn tỉnh ngộ và ra sức làm
trọn phép Phật. Mấy năm trước Thiên Phủ gặp lũ, gã ta đã phát đại tâm
nguyện, làm nhiều việc thiện, cứu sống vô số mạng người. Ngươi nói xem,
người như thế chúng ta có nên cho gã một cơ hội không?” Nói xong lại chỉ
vào Nguỵ Nam Tâm đang bị Khổn Tiên Tác trói chặt rồi bảo: “Gã có tư
chất xuất sắc, thông minh giỏi lý, Phật tổ cũng từng nói, nếu gã có thể tránh
khỏi một kiếp nạn trong số mệnh thì sẽ khiến cho Phật tông ta rực rỡ muôn
đời về sau!”

Vinh Tuệ Khanh cười lạnh nói: “Thế nếu lão ta không tránh khỏi được

một kiếp nạn này thì sao? Chẳng lẽ Phật tông các người sẽ lập tức bị diệt
sạch?!”

“Nha đầu thối! Đừng có nói bậy mà coi nhẹ Phật tông ta!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.