BỔ THIÊN KÝ - Trang 1465

Đệ tử nọ càng thêm hào hứng: “Cô nương đúng là có mắt nhìn. Không

giấu cô nương, trong ba đại phái tông môn cấp hai, chỉ có Thanh Vân Tông
bọn ta là có gốc gác nhất. Tuy là những năm gần đây có chút yên ắng,
nhưng chó khôn là chó không sủa, không khôn mới suốt ngày sủa gâu gâu
gâu!”

Vinh Tuệ Khanh cười sợ hãi, đây là đang khen hay là đang châm

biếm?

Đệ tử nọ quyết định đưa cho họ một cái địa bài to hơn, nhỏ giọng nói:

“Đến ngọn núi ở phía Đông phải cẩn thận hành sự. Các sư thúc ở Thanh
Vân Tông bọn ta rất thích cải trang vi hành, trước ngày thi hay đi lên núi
tìm hạt mầm tốt...”

Tin tức này xem như là tin tức ngầm nóng hổi rồi. Vinh Tuệ Khanh vô

cùng cảm kích, móc trong túi càn khôn một nắm linh thạch hạ phẩm nhét
vào tay đệ tử nọ: “Một chút tâm ý, chưa thành kính ý, mong tiểu ca nhận
cho.”

Đệ tử nọ cười hì hì nhận lấy, nhưng đợi nhóm Vinh Tuệ Khanh đi rồi

lại đổi sắc mặt ghi vào cuốn sổ nhỏ: “Hối lộ đệ tử nghênh đón, phẩm hạnh
có chút thiếu sót, trừ một điểm.”

Ha ha, bắt đầu từ khi đến núi Côn Ngô, mỗi một bước chân của các

ngươi đều là thí luyện. Đến lúc bị đào thải thì cũng đừng trách ta!

Vinh Tuệ Khanh đi theo La Thần đến ngọn núi phía Đông, nhìn lều vải

được dựng lên khắp nơi mà nín lặng.

“Chúng ta không mang theo lều.” Vinh Tuệ Khanh buồn rầu nói.

Lang Thất chở Khẳng Khẳng chạy loạn khắp nơi, thỉnh thoảng lại lén

ra tay khoét lỗ trên lều vải của người ta, nhìn xem bên trong đang làm gì,
vô cùng nghịch ngợm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.