BỔ THIÊN KÝ - Trang 1491

chóng rời đi. Trời mây trên núi Côn Ngô chỉ có đệ tử Thanh Vân Tông mới
được phép bay, người ngoài thì ai cũng không được phép cả. Nếu không
nghe theo, tự gánh lấy hậu quả!”

Vinh Tuệ Khanh kiên nhẫn nghe cho xong một hồi thì phát hiện không

nói cách xử phạt mà chỉ bảo “Tự gánh lấy hậu quả” mà thôi, thế nên chốc
lát tò mò mà hỏi: “Nếu chúng ta đồng ý gánh chịu hậu quả thì sao?”

Đệ tử Thanh Vân Tông này khinh bỉ đánh giá từ trên xuống dưới cả

người bọn họ rồi ngạo mạn nói: “Hậu quả này các ngươi không gánh vác
nổi đâu, ta khuyên các ngươi vẫn nên mau chóng hạ xuống đi. Đừng ỷ có
vài món pháp bảo phá trận là có thể làm càn ở đây! Trận pháp của Thanh
Vân Tông chúng ta quỷ thần khó lường, một ngày mười hai canh giờ đều
biến ảo. Các ngươi có tránh quả dưa thì vẫn gặp quả dừa thôi. Hừ!” Thì ra
là cho rằng họ cầm trên tay pháp bảo phá trận nên mới có thể tạm thời bay
được ở đây.

Vinh Tuệ Khanh cười lắc đầu rồi qua loa nói: “Vị đạo hữu này nói

đúng lắm, chúng ta xuống ngay đây.” Nói xong thì điều khiển phi thoa bay
qua ngọn núi ở phía Tây.

Đệ tử Thanh Vân Tông trừng mắt nhìn hướng bọn họ bay đi thì tức

đến giậm chân: “Lời hay không nghe, cứ nhất thiết phải té vỡ đầu rồi mới
biết sợ mà! Các ngươi tự mà đi chịu chết đi!” Nói xong thì chân đạp kiếm
bay sang hướng khác, về tông môn để báo tin.

Vinh Tuệ Khanh bọn họ đến ngọn núi phía Tây kia thì cũng chính là

đến chỗ ở của đám người Vạn Càn Quán.

Vinh Tuệ Khanh cùng La Thần điều khiển phi thoa đến ngọn núi phía

Tây. Lều bạt nơi này còn nhiều và dày đặc hơn cả so với phía Đông, hơn
nữa còn có trật tự hơn. Vừa nhìn là đã biết đệ tử trong môn phái đến đây
được huấn luyện nghiêm chỉnh. Không giống với ngọn núi ở phía Đông,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.