BỔ THIÊN KÝ - Trang 177

La Thần khẽ đáp: “Ở sơn trang Đóa Linh này có điều gì đó kỳ lạ, ta

nghĩ nhóc biết rồi. Ta ở đây lâu hơn nhóc, cũng tiếp xúc với nhiều người ở
trong điền trang này hơn. Vì thế ta có thể vẽ cho nhóc bản đồ địa hình ở
sơn trang Đóa Linh.”

Vinh Tuệ Khanh mặc dù hiểu trận pháp thế nhưng không có bản đồ vì

vậy nếu muốn thoát ra khỏi sơn trang này không phải chuyện dễ. Vinh Tuệ
Khanh không giấu nổi mừng rỡ, vội vàng tiến lên hai bước ngẩng đầu
ngước nhìn La Thần, kể cả xưng hô cũng thay đổi: “Thần thúc, thúc có thể
vẽ được bản đồ thật sao?” Một tiếng “Thần thúc” dịu dàng, vừa thân mật lại
ngọt ngào khó cưỡng.

La Thần nghẹn lời, không có cách nào mở miệng sửa lại chỉ đành

chậm rãi gật đầu: “Nhóc biết trận pháp nên xác định phương hướng cũng
rất nhạy. Chờ đến khi ta vẽ xong, nhóc nhìn một chút là biết thật giả ra
sao.” Vinh Tuệ Khanh chìa bàn tay nhỏ trắng ngần như ngọc, nói với La
Thần: “Vậy thì tốt, chúng ta cùng đập tay thể, một lòng hợp tác, cùng nhau
nghĩ biện pháp!” La Thần nhìn thấy Vinh Tuệ Khanh nói chuyện khôn khéo
không lộ ra kẽ hở để mình chiếm chút lợi ích nào, buộc phải đưa tay vỗ ba
cái cùng Vinh Tuệ Khanh. Y không khỏi cảm thán: “Đúng là hậu sinh khả
úy”

1 Hậu sinh khả ủy: Thế hệ sinh sau ắt hơn lớp người đi trước.

Vinh Tuệ Khanh làm như không nghe thấy lời La Thần ban nãy, cô

liếc sang bên Đóa Ảnh rồi rụt cổ lại, nói đầy mất hứng: “Đại tiểu thư sắp
tỉnh rồi. Ta sẽ ra ngoài chờ!” Nói xong cô đi qua bên người La Thần:
“Nhường đường, xin nhường đường một chút!”

La Thần bước sang bên để cho Vinh Tuệ Khanh tiện tay đẩy cửa đi ra

ngoài chờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.