BỔ THIÊN KÝ - Trang 228

một thời gian để thích nghi dần dần và tìm hiểu thêm về tình hình của phủ
thành Vĩnh Chương này rồi mới nói. Hơn nữa, chiếc chân gãy của mình
nếu không nghỉ ngơi tốt thì về sau thật sự phải đi khập khiễng mất, thật sự
là không đáng.

Vinh Tuệ Khanh lập tức gật đầu, nhưng sau lại cảm thấy không ổn,

cười cười hỏi La Thần: “Thần thúc, trước tiên chúng ta tới nhà Đại Ngưu ở
vài ngày được không? Đợi... Đợi sau đó chúng ta bàn bạc xong thì lại tính
tiếp.”

Khuôn mặt Là Thần lạnh lùng, vốn muốn nói: “Nhóc tới đâu ở thì liên

quan gì tới ta?” Nhưng nhìn thấy vẻ ỷ lại quấn quýt của Vinh Tuệ Khanh
liền cảm thấy trong ngực một hồi rầu rĩ, nghiêm mặt gật đầu: “Ta đi hỏi hai
người kia một chút xem bọn họ nói thế nào.” Nói xong liền đi tới chỗ Vi
Thế Nguyên và Lâm Phiêu Tuyết đang quỳ phía trước.

Vinh Tuệ Khanh thở dài, đứng dựa vào bức tường, cắn môi dưới như

có tâm sự khó nói. Đại Ngưu nhìn lại nhìn gương mặt của Vinh Tuệ Khanh,
nói: “Muội đang rất không vui?” Vinh Tuệ Khanh cười khổ: “... Cửa nát
nhà tan thì muội có thể vui vẻ được sao?”

Đại Ngưu cũng buồn bã, lại không tiện hỏi nhiều. Hắn đứng ở bên

cạnh cô, ánh mắt dõi theo La Thần đang đi về phía Lâm Phiêu Tuyết.

La Thần dẫn Vi Thế Nguyên và Lâm Phiêu Tuyết tới để Vinh Tuệ

Khanh tự nói với bọn họ.

“Vi đại ca, Lâm tỷ tỷ, muội gặp một người đồng hương, huynh ấy mời

chúng ta tới ở nhờ vài ngày... Hai người đi cùng bọn muội nhé. Chuyện ở
nơi này chúng ta sẽ bàn bạc kỹ lưỡng một chút, mọi người thấy có được
không?” Vinh Tuệ Khanh hỏi thật cẩn thận.

Lúc còn sống trong sơn trang Đóa Linh, cô và Lâm Phiêu Tuyết, Vi

Thế Nguyên cũng coi như có giao tình cùng trải qua sóng gió. Ở cái nơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.