BỔ THIÊN KÝ - Trang 303

hiền lành nên bắt nạt phải không? Ô Lão Tam! Ô Lão Tam đâu? Gọi cái tên
chuyên gia đối đầu với tôi ra đây cho tôi xem nào!”

Mấy người hàng xóm vậy lại xem đều phá lên cười, dần dần tản ra để

nhường đường cho đại nương mập đi qua.

Đại cương mập nhìn bức họa được dán trên tường chính là hình ảnh

của Vinh Tuệ Khanh thì trong lòng có chút kinh ngạc. Bèn giơ tay lên gỡ
bức họa đó xuống, lẩm nhẩm tự nói: “Cô bé nhìn rất đáng thương này đã
phạm tội gì vậy? Hay là đắc tội với vị thần tiên nào? Mới từng độ tuổi, lại
không có ai che chở mà đã bị người ta truy sát như thế này.” Hồ nhị nương
hàng xóm bên cạnh cũng chống tay vào eo cười nói: “Mão đại cương trước
giờ đều hay thương người nghèo yếu, đương nhiên sẽ không quen nhìn mấy
cái hành vi của những người này rồi.” Nói rồi nhẹ nhàng vỗ vỗ vai của đại
nương mập, rồi lại tiếp tục nói bên tại của đại cương mập: “Yên tâm, chúng
tôi không nói chuyện trong nhà bà có một cô nương ra ngoài đâu.”

Chồng đại cương mập họ Mão nên mọi người thường gọi bà là “Mão

đại nương”.

Vinh Tuệ Khanh ở lại chỗ của đại nương mập dưỡng thương, quan hệ

của bà với hàng xóm rất tốt cho nên mọi người thường hay qua thăm nom,
vì thế hầu hết mọi người đều biết Vinh Tuệ Khanh.

Nhưng đối với bức họa vẽ Vinh Tuệ Khanh kia thì tất cả mọi người

đều như thể giả mù, đồng loạt nói “Chưa từng thấy” hoặc “Không quen”.
Họ đã sớm đuổi cái người đưa cáo thị đó đi rồi.

“Được rồi cái bà này, tôi cũng đâu có nói chuyện trong nhà bà tự nhiên

có một thiếu niên đẹp trai ra ngoài đâu. Đợi lão Hồ nhà bà về tôi bảo ông
nhà tôi mời ông ấy uống rượu” Đại nương mập cười hì hì đáp lễ. Bọn họ
không chỉ là hàng xóm, mà nhiều năm qua còn luôn quan tâm giúp đỡ lẫn
nhau, là bạn cùng chiến đấu, ngày thường châm chọc nhau cũng là chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.