BỔ THIÊN KÝ - Trang 304

hay thấy. Hồ nhị nương cười đến mức rung cả hai vai nói: “Mão đại cương
thật biết nói đùa. Tôi cũng rất vừa mắt với thằng nhóc nhà bà, bao giờ thì
nó về thế?”

Đại nương mập cười lớn nói: “Nếu mà bà đã vừa mắt thằng nhóc nhà

tôi thì đây đúng là phúc phận của nó. Cái bộ da thịt non mềm của bà là vô
cùng bổ dưỡng nha.”

Hồ nhị nương phủi phi đại nương mập một tiếng rồi chống nạnh đi về

nhà mình.

Hàng xóm vây xung quanh cũng tản hết đi. Chỉ còn lại ô Lão Tam vừa

dán cáo thị lúc này từ bên cạnh đi đến, nhỏ giọng nói với đại nương mập:
“Mấy người này đang tìm cô nhóc ở trong nhà bà đấy, bà phải hết sức cẩn
thận.” Đại nương mập gật gật đầu nói: “Tôi biết rồi. Mọi người ở đây
không đi mật báo thì cô bé vẫn sẽ an toàn thôi.”

ô Lão Tam nghiêm túc nói: “Tôi có thể bảo đảm tất cả những người

sống ở đây đều sẽ không làm chuyện đó.” Ông ta ngưng một lúc rồi nói
tiếp: “Những người trước kia từng làm mấy chuyện đó đều đã bị tối đuổi đi
hết cả rồi. Loại bỏ hết những tạp chất, những người ở lại đều là vàng thật.”
Đại nương mập cười khanh khách, khua tay nói: “ông đúng là nói chuyện
ba câu không xa được nghề, quả là thích những thứ đồ sáng lấp lánh như
vàng nhỉ?”

Ô Lão Tam thu lại vẻ mặt phẫn nộ cười ha ha nói: “Cô nhóc đó là

người tốt hay xấu còn có thể không qua nổi con mắt của bà hay sao? Bà nói
cô bé là người tốt thì cô bé chính là người tốt. Dù chúng ta là yêu nhưng
vẫn còn chính phái hơn mấy kẻ đó, tuyệt đối sẽ không làm ra những chuyện
vô lương tâm.” Đại nương mập thấy trong người nóng bức, dù bây giờ mới
đang là tháng ba của mùa xuân thôi nhưng bà hễ cứ đi được vài bước là lại
thấy nóng nực nên vừa cầm cái quạt phe phẩy vừa lặng lẽ hỏi chuyện Ô
Lão Tam: “Trên các thị có nói, cô bé kia là tàn dư của Ma giáo, ông xem là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.