BỔ THIÊN KÝ - Trang 386

“Rất lâu trước đây rồi ạ?” Vinh Tuệ Khanh cảm thấy kỳ quái, lại thở

dài nói: “Nếu như là gieo quẻ này từ rất lâu về trước, thì với tình hình của
hiện tại hẳn sẽ có sự chênh lệch.”

Mão Quang có chút hổ thẹn nói: “Hy vọng là vậy. Nhưng mấy ngày

nay ta càng nghĩ càng lo sợ, thường xuyên đứng ngồi không yên.”

Vinh Tuệ Khanh lần mò ba tấm mai rùa của mình từ dưới gối ra nói:

“Mão đại thúc, cháu gieo cho Tam Lang một quẻ, thế nào ạ?”

“Ta cầu còn không được!” Mão Quang vui mừng, đứng dậy lạy Vinh

Tuệ Khanh.

Vinh Tuệ Khanh tránh sang bên cạnh, né hành lễ của Mão Quang. Cô

vuốt ve tấm mai rùa một lúc lâu rồi chuyển lên tay của Mão Quang nói:
“Mão đại thúc tung hai lần xem sao.”

Mão Quang vừa nhìn thấy ba tấm mai rùa đó thì trái tim bỗng nhảy lên

điên cuồng.

Mão đại nương nói không sai. Ba tấm mai rùa trong tay Vinh Tuệ

Khanh mới thật sự là bảo vật. Nếu phải so sánh với ba tấm mai rùa của
Long Chưởng môn Thái Hoa Sơn, thì tấm mai rùa của Long Chưởng môn
Thái Hoa Sơn chỉ là cái vỏ trên thân vương bát mới chào đời. Còn ba tấm
mai rùa mà Vinh Tuệ Khanh đưa cho ông này mới là tinh hoa trên lưng của
thần rùa vạn năm.

Đôi tay cầm tấm mai rùa của Mão Quang đều run cả lên.

Vinh Tuệ Khanh mỉm cười nói: “Mão đại thúc mau tung đi ạ. Chỉ là

tấm mai rùa mà thôi, là công cụ để xem bói, thật ra đều như nhau cả.”

Mão Quang trấn tĩnh lại, cười cười rồi thuận tay tung hai lần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.