BỔ THIÊN KÝ - Trang 560

Mão Quang chắp tay với Ngụy Nam Tâm: “Các vị tự đi lo chuyện của

các vị. Bọn ta không quấy rầy nữa.”

Ngụy Nam Tâm liếc nhanh sang Vinh Tuệ Khanh đang đứng giữa

Mão Quang và Đồ Sơn Quỹ Họa, cũng chắp tay nói: “Một hồi hiểu lầm,
mong Mão huynh không trách bọn ta.”

Mão Quang cười cười, nhìn Ngụy Nam Tâm dẫn theo tu sĩ Nhân giới

rời khỏi con hẻm nhỏ hẻo lánh này.

“Ngươi vào trong cùng bọn ta đi.” Đồ Sơn Quỹ Họa rất có hứng thú

với Vinh Tuệ Khanh, kéo tay cô, muốn dẫn cô vào phố Hồ Lô.

Vinh Tuệ Khanh nhớ đến Tiểu Hoa, có chút lúng túng lắc đầu: “Ta

không vào được.”

Đồ Sơn Quỹ Họa chợt ngộ ra, vỗ vỗ trán, cười nói: “Xem trí nhớ của

ta này, ngươi là tu sĩ Nhân giới đương nhiên không vào được.” Lại hiếu kì
hỏi: “Lần trước, ngươi làm sao mà vào được?”

Vinh Tuệ Khanh im lặng một hồi mới nói: “Là Tiểu Hoa dẫn ta vào.”

“Tiểu Hoa?”

Mão Quang ho khan một tiếng, hỏi: “Tiểu Hoa đâu rồi?” Chỉ có Tiểu

Hoa mới có thể giúp Vinh Tuệ Khanh qua được kết giới phố Hồ Lô.

Vinh Tuệ Khanh cúi đầu: “Nó... bị cháu làm tức giận bỏ đi rồi.”

“Tiểu Hoa ta đại nhân đại lượng, ta mới không chấp nhất với một cô

nhóc như ngươi.” Tại khúc quanh của con hẻm nhỏ, nơi mà Vinh Tuệ
Khanh ẩn náu trước đó, một con sóc chuột đeo bao y phục hoa hòe trên
lưng, chống một cành cây nhỏ, tập tễnh đi ra khỏi góc tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.