BỔ THIÊN KÝ - Trang 81

BỔ THIÊN KÝ

Hàn Vũ Ký

dtv-ebook.com

Chương 11: Khổ Tận Cam Lai

Giữa màn đêm u tối, từng tia chớp điện hung ác rạch ngang bầu trời,

cắt khoảng không thành từng

mảnh nhỏ vụn vỡ. Kèm theo đó tiếng sấm rền sinh tại từng đợt trên

chín tầng mây dội xuống.

Lúc này khí độc xanh biếc giăng kín trong sơn cốc bị mưa lớn gột rửa

sạch sẽ, lộ ra đầm lầy bên3dưới đen đúa lầy lội.

Vinh Tuệ Khanh nằm rạp trên nền đất, nhìn cả sơn cốc đều có mình sợ

hãi bởi quyền uy của sấm sét phía trên. Vết đao chém trên lưng dưới làn
mưa xối xả vô cùng đau buốt. Máu trên lưng cô chảy xuống, thuận theo
nước mưa loang trên mặt đất, chỉ thấy một vũng1đỏ hồng ngay lập tức biến
mất trong mưa gió. Mưa mỗi lúc càng thêm xối xả. Vinh Tuệ Khanh
choáng váng đầu óc, dù không sờ trán mình cũng biết đã sốt mất rồi. Bị
thương nặng, lại còn dính mưa, chưa kể trong sơn cốc này đâu đâu cũng
thấy bẩn thỉu. Chỉ sợ nhiễm trùng một chút thôi3cũng đủ lấy mạng mình
rồi. Trên gương mặt Vinh Tuệ Khanh lộ ra nét cười khổ. Đến cùng cô vẫn
không thể cắm rễ ở đây lâu, thời điểm tỉnh lại, Vinh Tuệ Khanh không biết
mình sẽ đi về đâu.

Lại một tiếng sấm nổ vang trời khiến cả sơn cốc vang vọng dư âm

khắp nơi. Vào lúc chớp3điện lóe lên rọi sáng sơn cốc, Đại Ngưu và Bách
Hủy đều nhìn thấy Vinh Tuệ Khanh ở phía bên kia đầm lầy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.