BỔ THIÊN KÝ - Trang 990

ngửa đầu nhón chân nâng cánh tay trái nho nhỏ của mình lên: “Tỷ tỷ, ăn đi
ăn đi. Cái này cho tỷ tỷ giải độc. Tay của Nhục Nhục sẽ mọc ra lại.” Nói rồi
lại nhìn Vinh Tuệ Khanh cười híp mắt.

Khẳng Khẳng vô cùng xấu hổ, dùng hai chân trước che mặt, nước mắt

rơi khỏi đôi mắt to tròn của nó.

Một vạn năm nay, trừ Vinh Tuệ Khanh thì Nhục Nhục là người bạn

đầu tiên của Khẳng Khẳng, cũng là người bạn đầu tiên bị nó lừa gạt.

Khẳng Khẳng thề, cả đời này nhất định sẽ không lừa dối Nhục Chi lần

nào nữa! Nếu vi phạm lời thề, sẽ bị thiên lôi đánh!

Đùng!

Giống như đáp lại tiếng lòng của Khẳng Khẳng, trên trời cao thật sự

vang lên một trận tiếng sấm lớn, đến mức Khẳng Khẳng sợ nhắm chặt mắt,
hận không thể nuốt lời thề mình vừa lập kia đi!

Vinh Tuệ Khanh vô cùng cảm động, chậm rãi ngồi xuống nói với

Nhục Chi: “Tỷ tỷ không ăn, độc của tỷ tỷ đã có nước mắt của Nhục Nhục
trị khỏi rồi.”

Nhục Chi lộ vẻ mặt mờ mịt, tiến sát lại bên Vinh Tuệ Khanh thêm một

chút, đầu mũi ra sức ngửi ngửi, lắc đầu cất tiếng nhẹ nhàng: “Nhục Nhục
ngửi ra được. Độc của tỷ tỷ chưa được giải hoàn toàn, chỉ tạm thời ức chế
mà thôi. Sau này còn gặp phải loại độc như thế nữa, dù cho có thuốc giải
cũng không thấm vào đâu.” Nói rồi, cật lực nhét cánh tay nhỏ bé của mình
vào trong miệng Vinh Tuệ Khanh: “Mau ăn đi. Nhục Nhục không đau đâu.”

Hai mắt Vinh Tuệ Khanh đỏ lên, nước mắt rỏ xuống cánh tay bị đứt

của Nhục Chi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.