BỘ TỨ - Trang 103

quá tốt không thể bỏ lỡ, dù thư này không đến tay anh. Còn nếu, như tôi hy
vọng, cậu ta gặp được anh, hãy bảo cậu ta đưa anh đến. Hãy cải trang, bỏ
râu mép đi, kẻo có kẻ nào đứng rình trên cửa sổ, hắn sẽ nhận ra anh.

Thân ái. A.H.

Mỗi chữ tăng thêm sự thất vọng trong tôi. Bọn Bốn Người vô cùng nham
hiểm. Chúng hiểu từng chi tiết mối quan hệ của chúng tôi. Nêu tự viết, tôi
cũng sẽ viết như thế. Việc nói đến tên Tàu gặp tôi và nhử tôi làm vô hiệu
hoá dấu hiệu tôi để lại: bốn cuốn sách vứt dưới đất lúc tôi đi không còn tác
dụng.

Chúng đã giăng bẫy tôi và tôi kịp thời phát hiện. Poirot sẽ hiểu như thế.
Giờ giấc cũng được tính toán: nhận được thư, Poirot có đủ thì giờ chạy tới,
do tên nọ dẫn đường. Không muốn để tôi đột nhập một mình. Poirot sẽ
không do dự đến ngay để chỉ huy chiến dịch.
Tôi viết xong, tên kia cầm thư, đọc lại, gật gù và đưa cho một tên tay sai
mang đi. Vẫn mỉm cười êm ái, hắn cầm một mẫu điện, điền chữ vào, đưa
tôi xem. Tôi đọc:
Thả ngay người đàn bà da trắng”.
Tôi thở phào nhẹ nhõm.
- Ông gửi ngay chứ?
Hắn mỉm cười, lắc đầu:
- Gửi ngay khi ông Hercule Poirot đến đây. Còn trước đó…
- Nhưng ông đã hứa...
- Nếu kế hoạch không thành, tôi còn cần đến vợ ông để thúc đẩy ông làm
một số việc khác.
Tôi tái mặt vì giận:
- Nếu làm sao...
Hắn giơ một tay lên:
- Ông yên tâm, tôi không tin là kế hoạch thất bại, và tôi sẽ giữ lỡi hứa.
- Nếu ông không giữ...
- Tôi đã thề trên mồ mả tổ tiên. Đừng sợ gì. Ông cứ ở đây, có bọn gia nhân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.