BỘ TỨ - Trang 12

Agatha Christie

Bộ Tứ

Người dịch: DƯƠNG LINH

Chưong II

VIÊN GIÁM THỊ NHÀ THƯƠNG ĐIÊN

May sao, tàu dừng ở nơi gần ga, cạnh đó có một ga ra để chúng tôi đến
thuê xe. Nửa giờ sau, chúng tôi đã bon bon trên đường trở lại London. Chỉ
lúc đó, Poirot mới chịu đáp ứng sự tò mò của tôi.
- Anh không hiểu ư? Này nhé, lúc nãy, tôi cũng như anh thôi! Nhưng giờ
thì tôi thấy rõ: chẳng qua là họ muốn gạt tôi sang một bên, thế thôi.
- Cái gì?
- Phải, họ đã muốn gạt Hercule Poirot vã đã hành động rất khôn khéo.
Phương pháp tinh ranh khôn kể. Nơi mà họ muốn tôi đến đã được chọn kỹ
lưỡng. Họ sợ tôi.
- Ai?
- Anh còn hỏi ư? Bọn Bốn Người, còn ai nữa! Bốn tên quái kiệt hợp sức
với nhau để hành động ngoài vòng pháp luật: Tên người Tàu, người Mỹ,
mụ người Pháp, và... tên kia... Hastings, cầu trời cho chúng ta về kịp!
- Anh cho rằng vị khách lạ của chúng ta đang gặp nguy hiểm?
- Tôi chắc chắn!
Bà Pearson kinh ngạc thấy chúng tôi lại trở về. Không kịp giải thích gì,
chúng tôi hỏi bà xem có gì xảy ra. Không có gì đáng ngại. Không ai đến, và
người bệnh vẫn yên tại chỗ.
Chúng tôi thở phào nhẹ nhõm khi bước vào căn hộ. Poirot là người đầu tiền
đi vào phòng ngủ. Giọng anh vang lên, đặc biệt xúc động:
- Hastings! Hắn chết rồi.
Tôi lao tới. Người lạ vẫn nằm trên giường như cũ nhưng không còn thở.
Tôi chạy đi tìm một bác sĩ khác Ridgeway, vì biết Ridgeway lúc này chưa
về nhà. Tôi tìm được ngay một ông vui lòng theo tôi về.
- Tội nghiệp, anh ta chết rồi! Chết thật rồi. Đây chắc là một người mà ông
quan tâm?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.