BỘ TỨ - Trang 129

Agatha Christie

Bộ Tứ

Người dịch: DƯƠNG LINH

Chưong XVI

TÊN TRUNG QUỐC HẤP HỐI

Ngay giờ phút này, tôi vẫn thấy khó nhọc khi kể lại những ngày tháng Ba
ấy.
Poirot duy nhất, Hercule Poirot vô song đã chết. Vụ nổ đã tạo ra âm mưu
quái quỷ gì vậy? Lời phê bình nửa đùa nửa thật của tôi với Poirot làm cho
tôi vô cùng hối hận. Theo lời bác sĩ Ridgeway, tôi chỉ bị choáng mạnh và
may mắn thoát chết; lẽ ra tôi cũng có thể không còn ở trên đời này nữa.
Chiêu hôm sau, tôi đã đứng dậy được, đi lảo đảo sang phòng bên cạnh để
cúi đầu trước bộ quan tài bình dị chứa đựng những gì còn lại của một trong
những người kiệt xuất của thời đại.
Ý kiẾn duy nhất của tôi là phải rửa thù cho Poirot, lao đi truy đuổi bọn Bốn
Người, bắt chúng phải trả giá đắt.
Tôi nghĩ là Ridgeway sẽ ủng hộ tôi, song rất ngạc nhiên thấy bác sĩ tỏ vẻ
lững lờ. Anh nói:
- Anh nên về Áchentina. Làm sao mà đội đá vá trời?
Tôi đoán anh ta nghĩ: Poirot, Poirot độc nhất vô nhị còn thất bại, thì tôi liệu
có ăn thua gì?
Nhưng tôi quyết tâm, không cần biết mình có đủ bản lĩnh để hoàn thành
nhiệm vụ hay không. Tôi đã tham gia cùng Poirot ngay từ đầu vụ việc, tôi
là người duy nhất hiểu các phương pháp của anh; tóm lại, tôi có đủ tư cách
để tiếp tục công việc!
Người bạn thân nhất của tôi bị hạ sát một cách bỉ ổi, tôi không thể trở về
nhà như một tên hèn nhát mà không tóm cổ bọn giết người.
Tôi nói như vậy với Ridgeway, anh ta vẫn không khuyên tôi từ bỏ ý định.
- Anh không làm gì được đâu, và tôi tin Poirot nếu còn sống cũng giục anh
về nhà. Nhân danh người bạn chung của chúng ta, tôi van anh, hãy gác kế
hoạch rồ dại lại, trở về với trang trại của anh. Hãy nghĩ tới chị ấy đang chờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.