BỘ TỨ - Trang 22

trắng, người tàn tạ. Ông ta nghiện rượu và tôi không tin gì vào những lời
lảm nhảm của lão.
Ingles đọc to nội dung bức thư.

"Kính thưa ông,
Có thể ông không nhớ tôi, nhưng tôi thì không quên sự giúp đỡ to lớn mà
ông đã dành cho tôi, cách đây đã lâu, ở Thượng Hải. Tôi cầu xin ông giúp
tôi việc nữa. Tôi đang cần tiền để đi khỏi đây. Hiện lúc này, tôi đang được
che giấu tốt, ít nhất theo như tôi nghĩ. Song người ta có thể tìm ra chỗ ẩn
náu của tôi lúc nào đó. Lũ Bốn người rình rập. Chúng truy đuổi tôi. Tính
mạng tôi tuỳ thuộc vào đó. Tôi có của nả, nhưng không dám sử dụng, e lộ
tông tích. Tôi van ông hãy gửi cho tôi hai trăm livrơ. Xin thề sẽ trả lại ông
sớm. Trân trọng.

JONATHAN WHALIEY"

- Mẩu thư này được gửi từ địa chỉ "Granite Bungalow". Ở Hoppaton
(Dartmoor). Thú thật tôi đã coi nó như một thủ đoạn thô kệch để lấy của tôi
hai trăm livrơ, đối với tôi món tiền không phải nhỏ. Nếu thư này có ích gì
cho ông, xin cầm lấy!
Vừa nói Ingles vừa đưa chúng tôi.
- Cảm ơn ông - Poirot tuyên bố - tôi sẽ đi ngay đến Hoppaton.
Ingles giật nẩy mình.
- Sao, ông coi chuyện ấy là nghiêm túc? Đột nhiên, tôi cũng thấy tò mò.
Tôi cùng đi có được không?
- Còn gì bằng, nhưng ta phải đi ngay, để kịp tới trước khi trời tối.
Trong nháy mắt John Ingles đã sẵn sàng.
Chúng tôi nhanh chóng ra ga Paddington. Ở đó có tàu đưa chúng tôi đến
Moretonhamstead. Tiếp tục đi xe hơi mười bốn cây số đến Hoppaton, một
làng nhỏ nằm nép dưới đáy thung lũng, gần một khu trảng lớn.
Chúng tôi tới nơi lúc tám giờ chiều, có nghĩa trời còn hơi sáng, vì là tháng
bảy.
Chúng tôi hỏi thăm đường. Một anh nông dân gặp ở Phố Lớn có vẻ ngạc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.