BỘ TỨ - Trang 25

xin phép được khen ngợi ngài? Ông cho phép chúng tôi đến thăm hiện
trường vụ án chứ?
- Tôi xin đích thân dẫn các ông, và mong các ông nhìn kỹ những vết chân
đó.
- Hay lắm, tôi rất quan tâm.
Chúng tôi đi ngay, ông Ingles và viên thanh tra đi trước. Tôi giữ Poirot lại
để nói thầm:
- Poirot, tôi cam đoan là với anh, vụ án này phức tạp hơn nhiều, không như
ông thanh tra tưởng.
- Tất cả vấn đề là ở đó, anh bạn ạ. Trong thư, Whalley nói rõ là bọn Bốn
người đang truy lùng; mà Bốn người không phải là những bóng ma, những
ngáo ộp tưởng tượng - điều đó tôi và anh đều biết. Tất nhiên có vẻ như
Grant là thủ phạm. Vấn đề là hắn giết nhằm mục đích gì. Có phải để lấy
cắp các tượng ngọc thạch? Hay hắn là tay sai của cái lũ quái đản kia? Thú
thật tôi ngã về giả thuyết thứ hai. Ít có khả năng một con người loại này
hiểu chính xác giá trị của ngọc thạch và phạm tội ác đến thế chỉ để lấy cắp.
Chi tiết này lẽ ra phải được viên thanh tra lưu ý. Hơn nữa Grant có thể lấy
cắp tượng mà không cần phải phạm tội ác man rợ như vậy. Điểm ấy nữa,
ông bạn thanh tra của chúng ta có lẽ chưa vận dụng hết chất xám của mình.
Ông ta đã đo đạc các vết chân, nhưng quên chưa sắp xếp lại trật tự trong lập
luận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.