BỘ TỨ - Trang 85

Sáng hôm sau, chúng tôi đi Wesminster để đến nhà giáo sư Savaronoff.
- Sonia Daviloff, tên đẹp quá - Tôi lẩm nhẩm..
Poirot ngao ngán nhìn tôi:
- Lúc nào cũng nghĩ chuyện lãng mạn. Anh thật bất trị. Nhưng nếu Sonia
Daviloff không phải ai khác mà chính là không ai khác ngoài nữ bá tước
Rossakof thì thú vị biết bao!
Nghe tên nữ bá tước, tôi sầm nét mặt.
- Thôi, thôi, anh Hastings. Đùa chút thôi! Dù sao tôi cũng không bị lũ Bốn
Người ám ảnh đến mức ấy.
Một gia nhân có bộ mặt băng giá, như không có khả năng biểu hiện chút
tình cảm nào, ra mở cửa.
Poirot đưa tấm thiếp trên đó Japp đã viết vài lời giới thiệu. Người hẫu dẫn
chúng tôi vào một phòng rộng, thấp, trang trí đẹp. Hai bức tranh thánh tuyệt
mỹ treo ở một góc; sàn trải thảm Ba Tư lộng lẫy. Trên một cãi bàn, ngự một
ấm xa mô va bóng loáng.
Poirot ngồi thụp xuống đất, khiến tôi vô cùng ngạc nhiên. Tấm thảm đẹp
thật, nhưng có đáng để xem kỹ đến thê không?
- Là vật hiếm lắm ư? - tôi hỏi.
- Cái gì cơ? À, tấm thảm! Không, tôi không xem tấm thảm. Nhân tiện, phải
nói nó đẹp tuyệt vời, nhưng đáng tiếc là không được giữ gìn. Đây này, ai
đóng đinh ngay giữa, làm thành một lỗ thủng lớn.
Tiếng sột soạt nhẹ nhàng khiến Poirot bỏ dở xem xét. Một cô gái đứng
trong khung cửa, nhìn chúng tôi, vẻ nghi ngờ. Vóc dáng tầm thước, điệu bộ
đặc người Anh. Bộ mặt hấp dẫn, nhưng buồn.
- Tôi sợ là chú tôi không thể tiếp các ông. Chú tôi ốm.
- Rất tiếc, thưa cô, nhưng cô có thể thay mặt ông. Cô là Daviloff, phải
không?
- Phải, Sonia Daviloff. Ông cần gì?
- Tôi đã tiến hành điều tra về sự việc đau buồn hôm kia... cái chết của ông
Gilmour Wilson. Cô có thể cung cấp một số tin tức?
- Ông ấy chết vì cơn đau tim trong khi đánh cờ.
- Thưa cô cảnh sát chưa khẳng định được nguyên nhân thực sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.