BỐ Y THẦN TƯỚNG HỆ LIỆT - Trang 106

Tâm Ma lạnh lùng nói: “Ngươi đến đây cứu người? Ta thấy ngươi đến

đây để chịu chết thì đúng hơn!”

Thẩm Tinh Nam cũng thấy Lý Bố Y bước đi loạng choạng, rõ ràng đã bị

nội thương, quát: “Người của Phi Ngư Đường bọn ta xưa nay không cần
ngươi nhiều chuyện, cút đi!”

Lý Bố Y cười nói: “Bản thân ngươi muốn chết, nhưng đồ đệ của ngươi

lại không muốn, ngươi không thể ích kỷ như thế!”

Vãn Phi không kiềm được kêu lớn: “Sư phụ không thể chết, muốn chết,

con chết thế!”

Lý Bố Y nói: “Lúc nãy chẳng phải ngươi đã từng bảo tên tiểu tử này

không còn là đồ đệ của ngươi sao? Ta cứu nó, có liên quan gì đến ngươi?”

Thẩm Tinh Nam nhất thời không đối đáp được. Tâm Ma cười rộ lên:

“Nếu các ngươi muốn chết, ta sẽ giúp cho các ngươi!” khi lão cười, vai trái
hơi trầm xuống, hơi thở hơi gấp rút, Thẩm Tinh Nam hơi mừng thầm, lạnh
lùng hừ nói: “Cao Vị Mạc, nội thương và ngoại thương của ngươi không
nhẹ”.

Tâm Ma cười nói: “So với cái chết, có đáng là gì?”
Thẩm Tinh Nam lạnh lùng nói: “Nhưng với thế cuộc bây giờ, ai bị

thương nặng thì người đó sẽ chết trước”.

Tâm Ma cắt lời: “Kẻ bị thương nặng nhất chính là ngươi!”
Vãn Phi quát lớn: “Ta không hề bị thương!”
Tâm Ma cười sằng sặc: “Phía ta có bốn người không bị thương!” Ý lão

muốn nói là Khuông Tuyết Quân, Trương Hạnh Thủ, Văn Cửu Công và
Thù Ngũ Hoa.

Lý Bố Y chợt nói: “Lúc nãy ngươi ám toán ta, hình như không nói

nhiều lời như thế”.

Tâm Ma cười lạnh nói: “Ta đã chiếm được thượng phong, không cần

vội ra tay”.

Lý Bố Y nói: “Trong vườn hoang nhân thủ phía ngươi nhiều hơn, nhưng

chẳng ai đánh lại ta”.

Tâm Ma lạnh lùng hừ nói: “Ngươi có muốn chết nhanh hơn, có gì khó

đâu, gậy tre của ngươi đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.