BỞI VÌ WINN-DIXIE - Trang 54

“Vâng ạ,” tôi trả lời.

“Và những cậu nhóc nhà Dewberry, cháu hãy cố gắng đừng quá khắt khe

với chúng, được không?”

“Vâng ạ,” tôi lại vâng một lần nữa.

“Được rồi,” bà Gloria Dump quay lại và bắt đầu bước đi. Winn-Dixie

hích tôi bằng cái mũi ướt át của nó và vẫy đuôi; nhưng khi thấy tôi không di
chuyển, nó nhanh chóng chạy theo bà Gloria. Tôi đứng im ở đó ngắm nhìn
cái cây. Tôi tò mò không biết rằng mẹ tôi, ở nơi nào đó, liệu có một cái cây
treo đầy chai lọ thế này không; và tôi tự hỏi liệu tôi có phải là bóng ma của
mẹ, cũng như đôi lúc mẹ là bóng ma của tôi hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.