BỞI VÌ WINN-DIXIE - Trang 55

Chương 15

Điều hòa không khí trong ư viện Tưởng niệm Herman W. Block hoạt

động không được tốt lắm, mà ở đó chỉ có duy nhất một cái quạt, nên mỗi
khi tôi và Winn-Dixie bước vào trong, con chó lập tức chiếm dụng nó.
Winn-Dixie nằm ngay trước cái quạt, vẫy đuôi mặc cho gió thổi lông nó bay
tứ tung. Một vài sợi đã quá già bay ra khỏi người nó như những sợi bồ công
anh. Tôi vừa ngại nó chiếm dụng quá nhiều gió quạt, vừa sợ rằng cái quạt sẽ
lại khiến nó trụi lông; nhưng bà Franny bảo rằng không phải lo lắng về cả
hai điều đó, Winn-Dixie có thể nằm trước quạt nếu nó muốn và cả đời bà
chưa từng nhìn thấy một con chó nào bị trụi lông vì gió quạt cả.

ỉnh thoảng khi đang kể chuyện, bà Franny lại lên cơn đau. Đó là

những cơn đau nhẹ và không kéo dài, nhưng sẽ khiến bà quên ngay lập tức
câu chuyện bà đang kể. Bà chỉ đột ngột ngưng lại và bắt đầu co giật. Những
lúc đó, Winn-Dixie sẽ rời khỏi cái quạt và đứng ngay bên cạnh bà Franny
Block. Nó ngồi thẳng dậy, che chở cho bà với đôi tai dựng thẳng đứng trên
đầu như một người lính. Khi bà Franny thôi không co giật nữa, Winn-Dixie
sẽ liếm láp tay bà và quay trở lại nằm trước cái quạt.

Những cơn đau của bà Franny khiến tôi liên tưởng đến Winn-Dixie

trong mưa bão sấm chớp. Mùa hè ở Floria rất nhiều dông bão, và tôi đã rất
quen với việc ôm chặt Winn-Dixie mỗi khi dông bão tới. Tôi ôm lấy nó, vỗ
về nó, thì thầm vào tai nó, lắc lư nó hệt như cách chúng tôi xoa dịu bà
Franny trong cơn đau vậy. Nhưng tôi ôm Winn-Dixie còn vì một lý do khác
nữa: tôi ôm nó thật chặt để nó không thể chạy thoát khỏi tôi được.

Tất cả những cái đó lại khiến tôi nghĩ đến bà Gloria Dump: ai sẽ vỗ về bà

khi bà nghe tiếng những cái chai đó va vào nhau lách cách, những bóng ma
kể lể về những việc sai trái bà đã làm? Tôi muốn ở bên cạnh an ủi bà Gloria

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.