BỞI VÌ WINN-DIXIE - Trang 61

Chương 17

“Ngài Littmus trở về nhà sau chiến tranh,” bà Franny tiếp tục kể, “và

nhận ra rằng mình chỉ còn một mình. Ông ngồi xuống nơi đã từng là bậc
trước của ngôi nhà, và khóc, khóc mãi. Ông khóc như một đứa trẻ. Ông nhớ
mẹ, nhớ cha, nhớ những người chị em của mình và nhớ cả chính mình khi
vẫn còn là một cậu bé. Cuối cùng ông cũng thôi khóc, và ông có một cảm
giác hết sức lạ lùng. Ông thèm đồ ngọt. Ông muốn một que kẹo. Đã hàng
năm trời ông không được ăn cái kẹo nào. Ngay lập tức ông đưa ra quyết
định. Littmus W. Block nhận ra rằng thế giới là nơi đau thương với quá
nhiều điều xấu xa, nên điều ông sắp sửa làm là mang một chút vị ngọt vào
trong đó. Ông lại đi bộ đến Florida, và trên suốt chặng đường, ông vẽ ra cho
mình một kế hoạch.”

“Kế hoạch gì ạ?” tôi hỏi.

“Kế hoạch về một nhà máy sản xuất kẹo.”

“Rồi ông có xây nó không?” tôi hỏi.

“Dĩ nhiên là có. Nó vẫn còn ở đó bên bờ sông Fairville.”

“Cái tòa nhà cũ kỹ đấy á?” Amanda kêu lên. “Cái tòa nhà to lớn bị ma

ám đấy á?”

“Nó không bị ma ám,” bà Franny nói. “Đấy là nơi sản sinh ra của cải gia

đình ta. Tại đó cụ của ta đã sản xuất ra Littmus Lozenge, thương hiệu kẹo
nổi tiếng toàn thế giới.”

“Cháu chưa bao giờ nghe cái tên đó,” Amanda nói.

“Cháu cũng vậy,” tôi đế vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.