BỞI VÌ WINN-DIXIE - Trang 64

“Đó là một bí mật. Đó là lý do tại sao Littmus trở nên giàu có. Ông sản

xuất ra một loại kẹo cùng một lúc có vị vừa ngọt vừa buồn.”

“Cháu có thể lấy một cái cho bà Gloria Dump bạn cháu được không ạ?

Một cái cho bác Otis ở cửa tiệm thú cưng Gertrude nữa? Một cái khác cho
ngài mục sư? Và một cái nữa cho Sweetie Pie?”

“Cháu có thể lấy bao nhiêu tùy thích.”

ế là tôi nhét kẹo Littmus Lozenge đầy túi mình và cảm ơn bà Franny

vì câu chuyện. Tôi lấy quyển Cuốn theo chiều gió (nó là một quyển sách rất
to) và gọi Winn-Dixie dậy. Hai chúng tôi rời khỏi thư viện đi đến khu vườn
của bà Gloria Dump. Tôi đạp xe ngang qua nhà Dewberry. Dunlap và Stevie
đang chơi bóng ở sân trước và tôi chuẩn bị sẵn tinh thần để hét lên với
chúng; nhưng rồi tôi nghĩ đến lời của bà Franny, rằng chiến tranh là địa
ngục, và tôi nghĩ đến điều bà Gloria Dump nói, rằng không nên quá khắt
khe với chúng, nên tôi chỉ vẫy tay với chúng. Chúng đứng đó nhìn tôi chằm
chằm, nhưng khi tôi gần đi khuất, tôi thấy Dunlap giơ tay lên vẫy chào lại.

“Chào,” nó hét lớn. “Chào, Opal.”

Tôi vẫy mạnh hơn và nghĩ về Amanda Wilkinson, về việc rõ ràng là nó

cũng thích những câu chuyện hay như tôi vậy. Và tôi lại tự hỏi... Carson là
ai?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.