BỞI VÌ WINN-DIXIE - Trang 7

Chương 2

Mùa hè tôi tìm thấy Winn-Dixie cũng là mùa hè tôi và ngài mục sư

chuyển đến Naomi, Florida để ông trở thành mục sư mới cho Nhà thờ Báp-
tít Cánh tay Rộng mở ở đây. Cha tôi là một mục sư giỏi và là người tốt bụng,
nhưng đôi khi thật khó để tôi có thể nghĩ về ông như một người cha. Ông
dành quá nhiều thời gian để giảng đạo, suy nghĩ về những bài giảng hay
chuẩn bị sẵn sàng cho các bài giảng. Vì thế, trong thâm tâm, tôi thầm nghĩ
về ông như một “ngài mục sư”. Trước khi tôi ra đời, ông đã đi truyền giáo ở
Ấn Độ và đó là lý do tôi được đặt tên là India. Nhưng ông thường gọi tôi
theo tên thứ hai của tôi, Opal - cũng là tên của bà tôi. Ông yêu mẹ mình
nhiều lắm.

Dù sao thì, khi đi trên đường cùng Winn-Dixie, tôi kể cho nó nghe về

nguồn gốc cái tên của mình và lý do tôi chuyển đến Naomi. Tôi cũng kể cho
nó về ngài mục sư và chuyện ông là một người tốt như thế nào, ngay cả khi
ông quá bận rộn với những bài thuyết giáo, những bài giảng đạo và những
người đang đau khổ đến mức không thể đi mua sắm ở cửa hàng bách hóa
được.

“Nhưng mày biết sao không?” tôi nói với Winn-Dixie, “mày là một con

chó đang đau khổ, nên rất có thể cha sẽ quan tâm đến mày ngay lập tức. Có
thể cha sẽ cho phép tao giữ mày.”

Winn-Dixie ngước lên nhìn tôi và vẫy đuôi. Nó đi tập tễnh như thể một

trong những cái chân của nó bị làm sao vậy. Và tôi buộc phải thừa nhận
rằng nó có bốc mùi. Tệ quá! Nó là con chó xấu xí, nhưng tôi đã yêu nó ngay
lập tức bằng cả trái tim.

Khi chúng tôi tới Bãi đỗ xe moóc Góc ân thiện, tôi nhắc Winn-Dixie

phải cư xử đúng mực và trật tự, bởi đây là bãi đỗ xe toàn người lớn và lý do

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.