BỞI VÌ YÊU - Trang 173

Mark muốn đáp trả bằng một điều gì đấy, nhưng thay vào đó, cậu nắm

chặt tay, rồi quay về phía hàng rào mắt cáo và ra sức đấm vào hàng rào.

Lòng đầy tức giận và hổ thẹn, Mark cảm thấy hối hận vì đã có ý nghĩ đó.

Hiểu được tâm trạng của bạn, Connor đặt tay lên vai Mark.

- Cậu đừng lo, Connor trấn an bạn với vẻ chắc chắn nhất mà cậu có thể,

cậu sẽ thấy một ngày nào đó, chúng ta sẽ có cơ hội của mình. Tớ không biết
bằng cách nào, nhưng tớ thề với cậu là mình sẽ thoát khỏi đây.

o O o

13 tháng Mười năm 1987

Mười chín giờ ba mươi sáu phút

Ngồi khoanh chân, sách đặt trên đầu gối, tay bịt tai, Connor cố gắng

không để ý đến sự lộn xộn xung quanh. Nhưng không thể, không tài nào tập
trung được! Quá nhiều tiếng ồn: tiếng ti vi vô cùng ầm ĩ trong phòng khách
mà chẳng có ai nghe nhưng cũng không ai tắt đi, tiếng nhạc vọng ra từ
phòng ngủ, tiếng kêu gào của mấy đứa nhóc đang đánh chửi nhau. Chẳng
có góc nào yên tĩnh cả. Phòng học mà cậu thường sử dụng với Mark sau giờ
học từ giờ không thể vào được kể từ khi người trực đêm nhiệt tình thái quá
nhất quyết đuổi chúng ra khỏi đó.

Phật ý, Connor sập cửa rời khỏi căn hộ. Cậu tiến vào cầu thang, nhưng

không nấn ná ở đó lâu. Cậu biết đây là nơi hoạt động thường xuyên của
những kẻ buôn lậu ma túy. Cuối cùng, cậu mắc kẹt trong khu vực để thùng
đựng rác, nơi có rất nhiều công ten nơ bằng kim loại xếp hàng dài. Nơi này
tối om và lạnh lẽo. Connor xem xét từng thùng đựng rác và rồi, không buồn
kháng cự lại nữa, cuối cùng cũng tìm thấy nơi náu mình tại một trong số
chúng, rỗng không và không quá bốc mùi. Thở dài, cậu mở quyển sách và
lôi bút từ túi quần ra. Có điều gì đó khiến con người ta nản chí khi sa vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.