BỌN CHIẾM ĐÓNG - Trang 19

ném vòng quanh người tôi một tia nhìn lạnh lùng. Mỗi khi đôi môi ngậm
ống điếu hé ra, tôi có cảm tưởng trên đó có những đường xếp nếp màu tím
nhạt, và khóe miệng mụ như muốn lay động để chuẩn bị bật ra một âm
thanh kiểu như "Tiền nhà đâu?". Tôi nghĩ mình phải ra tay trước nên vội
vàng tiến đến gần, cúi đầu chào và nở một nụ cười mà chính tôi cũng không
thấy có hiệu quả bao lăm:

- Thưa thím, tôi có một chuyện nhờ thím giúp cho.

Nghe tôi nói, cặp môi của mụ căng ra và run lên bần bật làm tôi đâm

hoảng, vội cụp vòi:

- Dạ, hôm qua, hôm qua, có một bọn hết sức kỳ cục...

Thế rồi tôi đem nguyên những chuyện xảy ra tối qua kể ra một hơi.

Nghe xong, mụ quản gia chỉ gõ ống điếu nghe một cái cộp rồi ngoảnh mặt
nhìn ngoái lại:

- Cha mẹ ơi, ông nói cái chi chi, tui chẳng hiểu ất giáp gì hết.

- Khó khăn gì đâu mà thím không hiểu! Chỉ xin thím chứng minh cho

bọn đó biết căn hộ số 10 thuộc về tôi thôi mà.

- Tui đâu cần biết căn hộ nào thuộc về ai đâu. Ở đây chỉ cho người nào

trả tiền nhà sòng phẳng mướn phòng thôi hè. Hể trả đủ tiền thì dầu người đó
là ai, tôi không cần biết.

- Nhưng mà cái việc trả tiền nhà nó phải đi đôi với quyền được cư trú

chứ. Nay tôi là người trả tiền mướn căn hộ số 10 đó, cớ sao có những kẻ
cha căng chú kiết đâu đâu không liên hệ với tôi lại có quyền xông vào
chiếm đóng như thế?

- Quyền với chẳng quyền. Người mướn nhà làm gì cứ việc tự do, điều

đó chẳng dính líu tới tui. Nói ngắn gọn cho ông dễ hiểu: căn hộ đó há, tụi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.