BỌN ĐẠO CHÍCH - Trang 158

cậu. Dùng gót chân cậu để thúc nó chạy nhanh hết sức, nói với nó nhưng
đừng quấy rầy nó: chỉ ngồi đó thôi. Nhớ là cậu sẽ chạy hai vòng, và cố giữ
nó cũng nghĩ như vậy, như cậu đã làm với mấy con ngựa non ở McCaslin.
Cậu làm không được, nhưng lần này cậu có cây roi. Đừng để roi đụng nó
cho tới khi tôi bảo cậu.” Ông quay lưng; giờ đây ông làm gì đó bên trong
áo vét ‐ điều gì rất nhỏ với bàn tay giấu kín của ông. Ta chợt ngửi thấy mùi
thoang thoảng nhưng hắc, bây giờ ta thấy đáng lẽ ta nên nhận ra nó lập tức
nhưng khi ấy ta không kịp nghĩ. Ông quay lại, bàn tay ông chạm, vuốt ve
mõm Sấm Sét khoảng một giây như khi ông dỗ ngọt con ngựa vào toa chở
hàng sáng nay, rồi ông lùi lại, Sấm Sét cố đi theo ông nếu ta không ghìm nó
lại. “Nào!” Ned nói, “Quất nó!”.

Ta quất. Nó chồm lên, phóng đi, chỉ vì sợ, nó mất nửa sải để tỉnh lại và

một sải nữa trước khi nó biết bọn ta lại muốn theo vòng chạy, con đường
cũ, rồi phi nước đại, ta giữ dây cương bên ngoài đủ căng để nó chạy đúng
đường. Ta thúc gót chân lên nó mạnh hết sức ngay cả trước khi nỗi sợ hãi
của nó bắt đầu phai. Nhưng lại như sáng nay: chạy tốt, đủ phục tùng, đầy
sức mạnh, nhưng một lần nữa với cảm giác đầu nó không thật sự muốn đi
đâu; tới khi bọn ta đến dải đất xa và nó lại thấy Ned bên kia vòng chạy. Nó
lại vùng lên, giật dây cương khỏi tay ta, nó đã bỏ con đường và cắt thẳng
qua Ned trước khi ta lấy đủ thăng bằng để thò bàn tay lành lặn xuống thu
lại dây cương rồi kéo, giằng nó trở về vòng chạy, bây giờ rất mạnh. Ta phải
lôi dây cương phía bên ngoài để bắt nó quay về dải đất nơi nó thấy được
Ned, rồi lại với lấy hàm thiếc để kìm thẳng nó; giờ đây ta dùng cả bàn tay
bị đứt để giữ nó trên đường chạy; sự việc dường như bất tận tới khi Ned lên
tiếng. “Quất nó”, ông nói, “Rồi vứt roi đi.”

Ta quất rồi ném cái roi ra phía sau. Nó lại chồm lên nhưng lúc này ta đã

giữ nó vì chỉ cần một dây cương, sợi bên ngoài, để giữ nó trên đường chạy,
giờ đây chạy tốt quanh vòng thứ nhất, và lần này ta đã sẵn sàng khi nó sắp
thấy Ned, vẫn chạy trên dải đất phía xa, vẫn chạy trên khúc quanh cuối,
Ned bây giờ đứng cách vạch đích khoảng hai mươi mét cất tiếng đủ lớn cho
Sấm Sét nghe ông y như ông đã nói với nó trong cánh cửa toa chở hàng tối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.