BỌN ĐẠO CHÍCH - Trang 44

ai ‐ ông bà nội hay bố mẹ ‐ biết chiếc xe vận hành ra sao, hay dám (hay có
thể chỉ tò mò) gặng hỏi hay chất vấn Boon.

Ông ấy và ta đứng trên thềm ga. Mẹ vẫy tay tạm biệt chúng ta qua cửa

kính khi xe lửa lăn bánh. Bây giờ tới phiên ông. Ông phải nói điều gì, phải
bắt đầu. Ông đã thu xếp dọn xong chướng ngại, và ta nằm trong quyền
năng của ông, ít nhất tới khi dì Callie bắt đầu tự hỏi ta sẽ ăn ở đâu. Ta muốn
nói Boon không biết rằng ông chẳng phải nói gì, ngoại trừ bảo cho ta biết
bọn ta đang đi đâu, và thậm chí điều đó ‐ điểm đến định mệnh ‐ cũng chẳng
quan trọng. Ông chẳng hiểu gì về con người và hiển nhiên đã quên điều ông
đã từng trải qua và nhận thức về bọn con trai.

Và bây giờ chính Boon không biết bắt đầu ra sao. Ông đã cầu mong may

mắn, và có thể nói là lập tức nhận được phúc đáp, nhiều hơn mức mà ông
có thể xử lý. Thiên hạ đã từng nói rằng Thần tài chắc là mụ già thất thường,
không bao giờ từ chối mà luôn ban, nhưng cả tốt và xấu: tốt hơn ta nghĩ (có
lẽ một cách công bằng) mình xứng đáng; xấu hơn ta có thể đối phó. Với
Boon cũng thế. Vì vậy ông chỉ nói, “À”.

Ta cũng không giúp ông, ta trả thù. Ồ, trả thù ai? Tất nhiên không phải

Boon: trả thù ta, nỗi hổ thẹn của ta; có lẽ trả thù bố mẹ đã bỏ rơi ta cho nỗi
hổ thẹn; có lẽ trả thù ông nội vì chiếc ô tô của cụ đã gây nên nỗi hổ thẹn, ai
biết được? Có lẽ trả thù chính ông Buffaloe ‐ kẻ mộng du mê mẩn ma nhập
đã gây nên mọi cớ sự từ hai năm khờ dại trước. Nhưng ta cảm thấy thương
hại Boon vì ông có quá ít thời giờ. Lúc này đã quá mười một giờ, bây giờ
dì Callie đang đợi ta về, không phải vì dì biết quay về nhà sẽ không mất
đến mười phút sau khi dì nghe chuyến Hai mươi ba kéo còi chỗ giao lộ, mà
vì dì đã hết sức nôn nóng cho cả bọn ta ăn rồi lên đường tới nhà McCaslin,
dì sinh ra ở nông thôn và vẫn thích thôn quê. Boon không nhìn ta. Ông rất
thận trọng không nhìn ta. “Ba trăm dặm”, ông nói, “May là người ta đã
sáng chế ra xe lửa. Nếu họ phải đi bằng xe la kéo như các cụ ngày trước thì
mười ngày chưa chắc đã đến, chưa kể mười ngày quay về nữa”.

“Bố nói bốn ngày”, ta nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.