BỌN ĐẠO CHÍCH - Trang 81

đó chắc chắn ‐ ít nhất bọn ta hy vọng ‐ không có thêm hố bùn nào) rồi
xuống lại con lạch để rửa dụng cụ và quấn lại dây ròng rọc. Và cũng chẳng
làm được gì nhiều cho áo quần của Boon và Ned, dù Boon trầm mình
xuống nước, mặc cả quần áo, rồi tắm sạch và cố thuyết phục Ned làm theo
vì ông ‐ Boon ‐ có quần áo thay trong túi hành lý của ông. Nhưng Ned chỉ
cởi sơ mi rồi mặc lại áo vét. Ta nghĩ ta đã kể về cái cặp táp của ông, ông
chẳng mang nó đi nước ngoài như các nhà ngoại giao, nó đựng (ta nghĩ là
cuốn Kinh Thánh của Ned và ‐ có lẽ ‐ hai thìa rượu ngon nhất của ông nội)
nhiều lúc ta ngờ rằng rất ít đồ bên trong.

Rồi bọn ta ăn trưa ‐ thịt heo xông khói và gà rán, bánh quy và mứt lê làm

tại nhà, bánh ngọt và một bình sữa loãng ‐ rồi cất lại bộ đồ dùng khi khẩn
cấp bị lem luốc bùn (rốt cuộc nó không những là một sự khinh rẻ mà còn là
một khoác lác nhục nhã) và đo thùng xăng ‐ một hành động không vì
khoảng cách mà vì thời gian ‐ rồi lên đường. Vì giờ đây phóng lao phải
theo lao, bọn ta không quay nhìn lại để ăn năn hay hối hận hay tự nhủ phải‐
chi‐giá‐mà. Khi băng qua Cầu Sắt, vào quận hạt khác bọn ta không còn lùi
lại được nữa, khi chinh phục lạch Hell bọn ta đã khóa cổng thành và đốt
cầu. Và dường như bọn ta đã được nhận phần thưởng ân xá khi quyết tâm
không chịu bị đánh bại, hay từ chối khuất phục khi phải đối phó với hiểm
nguy, hay khi nó đối diện bọn ta. Hay có lẽ chỉ vì đức hạnh đã bỏ cuộc, thả
bọn ta cho phi đức hạnh ấp ủ, nuôi dưỡng và nâng niu, như bọn ta được
quyền có khi đã bán đứt linh hồn mình.

Vùng đất hình như đã thay đổi. Các nông trại lớn hơn, thịnh vượng hơn,

với hàng rào kín kẽ hơn, các ngôi nhà và ngay cả chuồng bò cũng được sơn
phết, bầu không khí rất đô thị. Cuối cùng bọn ta đến một xa lộ rộng, thẳng
băng tới xa tít và đầy dấu bánh xe. Boon nói, với vẻ đắc thắng như thể bọn
ta đã nghi ngờ ông, hay như thể ông đã dựng ra nó để bác bỏ bọn ta, tạo ra
nó, dọn sạch và san phẳng và làm nhẵn nó bằng chính tay ông (và có lẽ còn
lăn thêm dấu bánh xe): “Thấy chưa? Xa lộ đi Memphis”. Bọn ta có thể thấy
xa hàng dặm; bên cạnh là đám bụi cuồn cuộn như điềm gở, như lời hứa
hẹn. Nó sờ sờ trước mắt, tiến nhanh và mịt mù, bọn ta thậm chí không ngạc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.