BỌN ĐẠO CHÍCH - Trang 92

Họ là: cô Reba, cô Corrie, ông Binford và Otis. Cô Reba lúc này mặc

đầm đen và đeo thêm ba viên kim cương nữa, cũng vàng nhạt. Ông Binford
nhỏ bé, nhỏ nhất trong phòng, trừ Otis và ta. Ông mặc bộ vét Chủ nhật màu
đen, khuy vàng cài áo, sợi dây lớn bằng vàng đeo đồng hồ, bộ ria mép rậm,
và cây gậy bịt vàng, mũ quả dưa và cốc rượu trên bàn cạnh khuỷu tay ông.
Nhưng thứ đầu tiên ta chú ý là cặp mắt ông, vì điều đầu tiên ta phát hiện ra
là ông đã đang nhìn mình. Otis cũng mặc bộ áo Chủ nhật của nó. Nó không
lớn bằng ta, nhưng nom nó có điều gì trục trặc.

“Chào anh, Boon”, ông Binford nói.
“Chào ông Binford”, Boon nói. “Đây là bạn tôi.
Lucius Priest.” Nhưng khi ta cúi chào thì ông chẳng nói gì. Ông chỉ

không nhìn ta nữa. “Reba”, ông nói, “rót một ly cho Boon với Corrie. Bảo
Minnie pha nước chanh cho mấy đứa nhỏ này”.

“Minnie đang sửa soạn bữa ăn tối”, cô Reba nói. Cô mở khóa cửa tủ.

Trong đó giống như quầy rượu ‐ một kệ ly, kệ khác để chai lọ. “Vả lại, cháu
của Corrie không thích nước chanh như cháu của Boon. Nó thích bia.”

“Tôi biết”, ông Binford nói, “Nó lẻn trốn tôi ở công viên. Đáng lẽ nó đã

uống rượu nhưng nó không tìm được ai vào quán mua cho nó. Thằng nhỏ
của anh cũng là đứa bia bọt, phải không Boon?”.

“Không thưa ông”, ta nói, “Cháu không uống bia”.
“Sao vậy?”, ông Binford nói, “Mày không thích hay mày không kiếm

được?”.

“Không thưa ông”, ta nói, “Cháu chưa đủ lớn”. “Vậy thì rượu nhé?”, ông

Binford hỏi.

“Không thưa ông,” ta nói, “Cháu không uống thứ nào cả. Cháu đã hứa

với mẹ là cháu sẽ không uống trừ phi bố hay Sếp mời cháu”.

“Ai là sếp của nó?”, ông Binford hỏi Boon.
“Cậu ấy muốn nói ông nội của cậu ấy”, Boon nói.
“Ồ”, ông Binford nói, “Cái ông chủ chiếc ô tô. Vậy thì rõ ràng là đâu có

ai hứa với ông ta cái gì”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.