BỐN MÙA YÊU - Trang 114

Mà họ gặp nhau liên tiếp.

Những hôm Achille đi vắng, Amélie để hai người tình tự với nhau trong
gian phòng tiếp khách nhỏ, tường chăng rèm satin, đầy ghế nệm, đi văng.
Chỉ còn lại với René, Stephanie quên hết mọi thứ.

Nàng thôi không nhắc đến phu nhân Guinchamp nữa, nhưng René thì lại
luôn đem chuyện mẹ ra kể, để năn nỉ nàng kiên nhẫn chờ đợi. Thoạt đầu,
Stephanie không nói gì, nhưng một lần nàng lấy giọng thật dịu dàng, âu
yếm nói:

- Em rất hiểu anh, René. Em sẽ chờ, chờ đến đầu sang năm ...

René sửng sốt nhìn nàng. Hình như chàng chưa hiểu. Stephanie nói thêm:

- Đầu sang năm! Nghĩa là một tháng rưỡi nữa.

Chàng định nói gì đó nhưng nàng lấy tay âu yếm bịt miệng chàng:

- Không, đừng nói gì hết. Đừng nói. Em chỉ muốn anh hiểu cho là em chỉ
có thể chờ đến một hạn độ nào thôi ... Em chỉ muốn nhắc anh rằng anh phải
thuyết phục bằng được mẹ anh trong vòng mấy tuần lễ tới ... tha lỗi cho em
... em cần phải nói rõ thời hạn em dành cho anh ... em không thể chờ anh
mãi mãi ... Hiểu cho em, René yêu quý của em ... Anh hãy hiểu cho em ...

*

Càng gần René, Stephanie càng thêm đắm đuối trong tình yêu với chàng.

Bây giờ nàng chỉ sống vào những lúc bên chàng, đúng hơn là trong vòng
tay chàng. Ngoài những lúc ấy, nếu nàng có sống thì cũng là sống bằng kỷ
niệm với chàng mà thôi.

Nàng đi đứng, ăn nói nhưng là đóng kịch. Do cách rèn luyện trong tu viện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.