BỐN MÙA YÊU - Trang 204

Nghe xong, Pompette lộ vẻ mặt đăm chiêu. Bà nói:

- Chà, đúng là một chuyện tình lý thú. Nhưng Stephanie này, em thuộc tầng
lớp giàu có. Em cứ nhìn hai bàn tay em rồi nhìn hai bàn tay chị xem. Khác
nhau một trời một vực. Em không thể sống cuộc sống lam lũ như của chị
được đâu. Ngay cách em nói năng cũng quá lịch sự. Thôi, nghe chị, em hãy
về nhà và chịu khó đợi đến lúc cậu đàn ông của em trở về. Em sinh ra đời
là để sống theo cách đó.

Giọng điệu của Pompette rõ ràng là gạt nàng ra. Stephanie gân cổ cãi. Nàng
bảo tuy sinh ra trong hoàn cảnh giàu có nhưng nàng sống khác các cô gái
cùng hoàn cảnh. Nàng ngỗ nghịch, táo tợn, không chịu tuân theo những quy
định của tầng lớp nàng. Nàng đã từng liều lĩnh thế này thế nọ. Càng nói,
Stephanie càng cảm thấy việc nàng tình nguyện đăng lính và đi theo René
là đúng và là điều nàng mong tha thiết nhất.

Pompette kiên nhẫn nghe, nhưng nét mặt lộ ra vẻ khó chịu ...

- Tôi hiểu, tôi hiểu. Nhưng "quý ông" của cô là người thế nào? Cũng là thứ
lịch sự, sang trọng, không phải thứ lính tráng như binh lính đi cùng với tôi
đâu!

Hai chữ "Quý ông" Pompette nói với giọng mỉa mai khiến Stephanie nổi
cáu. Nàng định cãi, nhưng Pompette vẫn nói tiếp:

-Binh lính chỗ tôi là lính Bắc Phi, cô hiểu không? Họ không sống kiểu đài
các, lịch sự như các người đâu! À, nhưng "quý ông" của cô thuộc đơn vị
nào?

- Anh ấy trước đây là sĩ quan tùy tùng của tướng Lamoricière.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.