BỐN MÙA YÊU - Trang 226

- Cả một lũ khốn kiếp! Ta sẽ dạy các ngươi muốn sờ soạng con gái thì phải
làm thế nào!

Rồi bà nắm chặt cỗ tay Stephanie giằng ra khỏi đám đông, đẩy nàng vào
góc toa trong cùng. Pompette đẩy mạnh đến nỗi nàng suýt ngã sấp xuống
mặt sàn

- Nằm yên ở đó! Hễ thằng đàn ông nào mò tới, mày cứ tự nhiên phóng gối
vào giữa của quý của nó ấy. Còn các người. Liệu đấy, đồ dâm đãng! Ai vừa
rồi sờ nắn cháu ta, sẽ biết tay ta. Đồ không biết xấu hổ!

Stephanie nằm ép vào góc toa, vừa xấu hổ, vừa uất ức, đồng thời đau xót
thấy mình không có đủ can đảm được những người đàn ông kia phải tôn
trọng. Nàng đỏ nhừ mặt thấy hàng chục hàng trăm cặp mắt chiếu thẳng vào
mình.

Tiếng một người lính nói:

- Ai biết đây là cháu bà? Lẽ ra bà phải nói ra chứ?

Đó là một người lính nhỏ bé, da ngăm đen, có cặp mắt cười cợt:

- Nếu biết thì trước khi sờ soạng cô bé, chúng tôi đã xin phép bà!

Tiếng một người lính khác, giọng ồm ồm:

- Mà có thấy cô bé phản đối gì đâu? Phải công nhận cháu gái bà xinh đấy!
Tôi sẵn sàng ngày nào cũng công kênh cô ấy từ dưới đất lên toa rồi lại trên
toa xuống đất!

Pompette giận dữ, chồm đến chỗ hai người lính vừa nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.