BỐN MÙA YÊU - Trang 228

Thấy Pompette và người lính giọng ồm ồm đang cãi nhau tay đôi khá găng,
một hạ sĩ bước đến, tách hai người ra. Stephanie lắng nghe, thấy ông ta nói:

- Thôi! Bà đừng to tiếng với anh em như vậy, Pompette! Bà định đem Kinh
Thánh ra đây thuyết giảng chăng? Chúng ta đang ngồi trên tàu hoả. Vui
nhộn một chút có hại gì mà bà làm ầm lên như vậy? Với lại ...

- Với lại cái gì? - Pompette gầm lên - Mà không chừng chính anh cũng bóp
vú con bé cháu tôi rồi ấy chứ! Tôi phải phạt anh bằng một cái đá vào mông
để lần sau anh nhớ mới được!

- Xin mời bà!

Người hạ sĩ quay luôn người, chìa mông ra cho Pompette. Bà ta bỗng nhiên
ngập ngừng. Đám lính tráng cười và reo ho ầm lên thích thú:

- Kìa, Pompette! Đá đi chứ!

- Còn ngần ngại nỗi gì? Đá đi! ...

Người hạ sĩ vẫn khom người, chìa mông, bình thản chờ đợi. Đột nhiên
Pompette lấy đà, co chân phóng một cú thật mạnh, khiến người hạ sĩ bắn đi,
rơi vào giữa đám lính đang chen chúc rồi nằm sóng soài trên sân ga.

Pompette đứng thẳng lên, ưỡn bộ ngực đồ sộ, chống hai tay hai bên háng,
quắc mắc nhìn đám lính, dõng dạc nói:

- Thôi được, lần này ta cho qua! không nói đến nữa! Nhưng ta phải nói để
các người biết. Con bé là cháu gọi ta bằng dì, hiểu chưa? Còn về phía ta là
đầu bếp thì xin cảm ơn các bạn đã đưa giúp cỗ xe nhà bếp lên tàu.

Đám binh lính reo ầm lên thích thú. Chàng lính da ngăm ngăm đen người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.