BỐN MÙA YÊU - Trang 234

thành từng khoanh đều nhau, cách đưa con dao xắt xúc xích ra thành từng
thỏi, cách nấu món "Xúp lính", cách nghiêng chai rượu rót vào cốc cho họ.
Đặc biệt Stephanie là chuyên gia về món trứng luộc. Trứng nàng luộc bao
giờ cũng vừa chín, bên trong vẫn lòng đào. Pompette không thể làm được
như thế.

Bản thân Stephanie cũng ngạc nhiên sao mình thích ứng nhanh chóng và
êm ả như vậy với hoàn cảnh mới. Hồi đầu thật ra nàng hoảng sợ, lo lắng rất
nhiều. Bây giờ nàng đã biết cách đối xử với người xung quanh. Binh lính
Bắc Phi nhìn chung ăn nói thô lỗ, họ dùng những từ nhiều khi không nàng
hiểu, nhưng đấy là ngôn ngữ của họ. Stephanie hiểu rằng nàng không nhất
thiết phải học thứ ngôn ngữ đó mà chỉ sử dụng vài cách hành văn của họ để
chứng tỏ thiện ý của nàng.

Họ tốt bụng và dũng cảm. Thấy thứ gì là tốt họ đều ủng hộ, thứ gì xấu họ
đều xa lánh. Họ nói năng tục tĩu, nhưng đấy là thói quen của họ. Họ nói tục
cả trong lúc khen ngợi, thán phục ... ngạc nhiên, thậm chí thương yêu.

Stephanie tự nhủ: "Không thể tưởng tượng mình lại quen thuộc được với
họ".

Tới Valence, họ lại lên tàu hoả để đến hải cảng Marseille. Hàng vạn binh
lính đổ xuống thành phố hải cảng này để tập trung trước khi lên tàu vượt
biển sang Thổ Nhĩ Kỳ.

Bãi đóng quân trên cảng quả là hỗn độn. Không có bất cứ một sự chuẩn bị
nào hết của chính quyền địa phương. Các đơn vị quân đội bất ngờ ập đến
đây như đàn châu chấu đổ xuống một cánh đồng cằn cỗi. Các đoàn tàu hoả
liên tiếp thả xuống, hết trung đoàn này đến trung đoàn khác.

Trên bãi lúc nhúc những người là người và không ai chịu nhường ai. Họ lo
không xuống được tàu. Bất kể chỗ nào có mái che đều bị binh lính tranh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.