BỐN MÙA YÊU - Trang 236

thể cản trở được cuộc hôn nhân của một anh hùng, được hoàng đế khen
ngợi và đích thân gắn huân chương lên ngực ... Ôi, mối tình kỳ diệu giữa
René và nàng sẽ kết thúc vô cùng đẹp đẽ.

Trong lúc Stephanie vẽ lên những triển vọng thơ mộng của mối tình của
nàng thì thực tế cuộc sống vẫn chứa đầy những thiếu thốn, vất vã. Nàng
luôn phải thích ứng với những con người xa lạ với nàng về tác phong, ngôn
ngữ cùng bao nhiêu nét tính cách khác.

Pompette tỏ ra rất quý "cháu". Bà chăm sóc nàng như con. Ban đêm hai dì
cháu ngủ trên boong, dưới gầm cỗ xe nấu bếp, bởi Pompette cương quyết
không chịu vào trong khoang.

- Mày ở trên này với tao, Phanie! Tội gì chui vào cái phòng kín mít dưới
đó. Trên này ta tha hồ ngắm sao trời.

- Nhưng ban đêm lạnh lắm, dì ạ.

- Lạnh còn hơn. Tao không cho mày ngủ một mình dưới khoang đâu.

Pompette không nói toạc ra cho nàng biết rằng bà e ngại đám lính tráng
Bắc Phi giở trò. Ban đêm, biết nàng chỉ có một mình, họ dám đè nàng ra.
Stephanie không biết cách chống đỡ, không biết cách kêu cứu và cuối cùng
sẽ chẳng dám nói ra với ai vì xấu hổ.

Hễ thấy một cậu trai nào dồn Stephanie vào chỗ vắng Pompette liền chửi
luôn. Có cậu sĩ quan trẻ bảo:

- Nếu lúc nào cô thấy bằng lòng thì tôi xin lấy cô, Phanie!

Lập tức bị Pompette quát ngay:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.