BỐN MÙA YÊU - Trang 253

Nói đến đây, René áp môi lên môi Stephanie và họ hôn nhau say đắm. Cảm
thấy Stephanie đã chịu, René nói tiếp:

- Lúc nào anh cũng chỉ nghĩ đến em, đến cặp môi em, thân thể em ... -
chàng hôn vào ngực Stephanie - Anh không còn nhớ được thứ gì khác
ngoài nhớ em. Nhưng, Stephanie vô vàn yêu quý của anh, anh không thể
chịu được sự có mặt của em tại đây. Em lại làm đầu bếp cho đám lính tráng
Bắc Phi nữ! Em ở đây ngày nào là bắt anh phải chịu cực hình ngày đó!
Stephanie, em hãy nghĩ đến cơ thể ngọc ngà của em, danh dự tổ tiên em,
danh tiếng gia đình em. Việc em đang làm đã đẩy tất cả những người thân
của em vào tình thế khó xử, thậm chí nhục nhã. Phu nhân Dytteville mà đi
làm nấu bếp và phục vụ những tên lính Bắc Phi, hầu hạ chúng như đầy tớ!
Em hãy nghĩ đến bổn phận với hai đứa con em, đến gia đình em. Stephanie
yêu quý của anh. Anh vô cùng yêu em. Anh ra trận chính cũng là vì em, để
đem vinh quang về dâng em ...

- Chúng ta ...

- Khoan, nghe anh nói nốt đã, rồi em sẽ tự đọc lời bào chữa của cái tội lỗi
mà không cách nào bào chữa nỗi. Anh không biết em làm cách nào mà
sang đây được ...

- Em ...

- Nhưng chuyện đó không quan trọng. Cái chính là hiện giờ em đã ở đây.
Em không thể ở đây được, Stephanie. Hãy vì tình yêu của anh mà nghe
anh. Bây giờ em về ngay thì hai tháng vắng mặt ở Paris còn có thể che giấu
được. Em báo với mọi người là em về lâu đài Vendée, em bảo em đau ốm,
thiếu gì lý do vắng mặt hai tháng. Nhưng nếu em vắng mặt hơn nữa thì
không có cách gì có thể lấp liếm nổi. Em phải về Pháp ngay, trên chuyến
tàu gần nhất. Em phải về, vì hai đứa con, vì anh, vì gia đình em, vì tiếng
tăm dòng họ quý tộc của em, anh van em, em hãy về Pháp ngay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.