BỐN MÙA YÊU - Trang 266

Bây giờ thì chúng không còn chạy được đằng nào nữa.

Trong niềm vui, đồng thời muốn khỏi lo lắng cho René, nàng lao đầu vào
công việc, giúp Pompette chăm nuôi binh lính và giúp binh lính những gì
nàng có thể giúp được.

Đoàn quân trải dài như con rắn khổng lồ trên bình nguyên bao la, khi vươn
lên đồi cao khi trườn xuống thảo nguyên, ngoằn ngoèo uốn khúc. Stephanie
đi cùng cỗ xe nhà bếp. Lúc đường quặt, ngoái lại nhìn thấy đoàn quân rồng
rắn, nàng vô cùng thích thú. Hình ảnh hoành tráng này nàng chưa bao giờ
được nhìn thấy, và cũng chưa bao giờ tưởng tượng ra.

Stephanie lòng đầy tự hào, thấy mình là quân nhân thực thụ và nàng thấy
cuộc hành binh này không khác gì cuộc dạo chơi lý thú.

Sang ngày hành quân thứ hai, tình hình đột nhiên biến đổi. Bình nguyên
bằng phẳng bỗng bị thay bằng một đầm lầy mênh mông, cỏ mọc lút đầu.
Con đường không còn khô ráo mà liên tiếp có những chặng ngập nước. Họ
phải dò dẫm hết sức thận trọng, bởi vì chỉ chệch sang bên cạnh là sa vào
những bãi lầy thun thút. Đã có gần chục cỗ xe bị sa lầy, không sao lôi lên
được.

Đoàn quân lúc trước như một con rắn khổng lồ thì bây giờ đứt ra làm vô
vàn khúc nhỏ. Binh lính phải vất vã lắm mới nhấc được một bước chân,
luôn luôn bị bùn nhão kéo lại. Một ngày họ chỉ đi được chừng mươi 15 cây
số

Rồi một tai hoạ nữa: bệnh lỵ quật ngã hàng loạt người và các xe cứu
thương chất đầy bệnh nhân.

Đến ngày thứ 10 kể từ hôm xuất quân, dịch tả bắt đầu ập xuống. Dịch tả mà
mọi người tưởng đã bỏ rơi lại ở Varna. Pompette lập tức bắt Stephanie tiếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.