BỐN MÙA YÊU - Trang 305

- Ông có thấy Guinchamp không?

- Tôi thấy Resmont ở cạnh ông ta ...

- Ở đâu? ... Ở đâu? ...

- Tít phía sau kia ...

Nàng đứng phắt dậy, và theo hướng viên sĩ quan thương binh trỏ, nàng
chạy như bay, vừa chạy vừa gào:

- René ... René ... René ...

Bỗng đột nhiên nàng thấy xấu hổ vì đã kêu gào người tình như vậy giữa
đám thương binh và người hấp hối.

- Stephanie ... - một tiếng thều thào vọng tới tai nàng. Nàng quỳ xuống và
nhận ra Achille ngay bên cạnh. Nàng quỳ xuống:

- Stephanie ... Ôi, Amélie ... đứa con tôi ...

Vừa rên rỉ Achille vừa đưa cặp mắt tuyệt vọng nhìn nàng. Tuy đầu óc nghĩ
về René, nàng không nỡ bỏ đi. Nàng cúi xuống, cởi khuy tấm áo choàng sĩ
quan của Achille, xem vết thương của anh. Một vết chém chạy dài từ trên
vai xuống chéo qua ngực, máu vẫn còn rỉ, đỏ tươi và đặc quánh. Hai bên rìa
vết thương máu đã khô lại, thành màu nâu sẫm.

- Vết thương không nguy hiểm lắm đâu, Achille! Anh sẽ về được nhà ...

Nàng không thể bỏ đi lúc này. Cặp mắt Achille ướt đẫm và môi anh run rẩy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.