BỐN MÙA YÊU - Trang 363

bắt đầu sáng. Một thứ ánh sáng yếu ớt như thể đang lan toả như sương trên
cao nguyên mênh mang.

Bao nỗi mệt mỏi dường như tan biến gần hết. Stephanie hít một hơi dài làn
không khí lạnh buốt rồi tiếp tục đi, đi như một kẻ mộng du. Lúc này hình
như chân nàng có khỏe lên được đôi chút. Những hình thù doanh trại binh
lính đồng minh đang đến gần. Những đốm lửa như những ảo ảnh giờ đã
dần rõ nét.

Nàng gào lên ... nhưng hình như không ra tiếng, bởi tiếng gào của nàng lọt
thỏm vào quãng hư vô và tan biến ngay lập tức. Nàng bất lực giơ cao hai
tay. Nhưng làm sao ai thấy được? Vẫn còn khá xa và lúc này chắc chắn mọi
người còn đang ngủ say trong các túp nhà gỗ thảm hại, xung quanh những
ánh lửa chập chờn kia. Cho dù có ai thức thì họ cũng chẳng nghĩ là lúc này
lại có kẻ nào đó lê bước trên bãi tuyết về phía họ ...

Đột nhiên nàng nghe thấy một tiếng chó sủa từ nơi xa vọng đến. Một tiếng
chó văng vẳng đến tai nàng, nửa hư nửa thực. Toàn thân nàng nhũn ra và
nàng không còn đủ sức gượng dậy nữa. Và trước khi rơi vào trạng thái vô
thức, nàng vẫn còn cảm thấy như có tiếng chó sủa ở đâu đó. Nàng chỉ kịp
thốt lên mấy tiếng "René ... René ... Boris ..." và không biết gì nữa.

Tuyết đã đón nhận nàng như một tấm vải liệm nàng ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.