BỐN MÙA YÊU - Trang 406

con chuột chũi, lúc nhúc khoét những ngóc ngách vào sâu dần. Bây giờ
không còn chỉ là các đơn vị công binh mà toàn thể các binh chủng đều
tham gia vào việc đào giao thông hào.

Những hạt kim cương cứ được gỡ dần ra từ sợi dây chuyền của Stephanie,
đem đến trao cho những người A Rập và người Do Thái để đổi lấy rượu
vang và các loại thực phẩm mà cơ quan hậu cần không bao giờ cung cấp.
Stephanie và Pompette đem phân phát rộng rãi cho những người tham gia
đào hào.

Bây giờ xung quanh thành Sebastopol đã hình thành cả một mạng lưới giao
thông hào chằng chịt, đặc biệt có những giao thông hào tiến sát tới chân các
pháo đài, chỉ còn cách chừng 25m. Ngày mồng 3 tháng 9 tướng Pelissier
đánh điện về Paris báo tin: "Mọi thứ đều hoàn chỉnh. Quân ta đang tiến".

Nghe tin đó, Pompette bảo Stephanie:

- Chẳng bao lâu nữa đâu!

Stephanie mặt rạng rỡ, nhìn bà:

- Bà định nói là trận tổng công kích chứ gì?

Pompette không trả lời. Trong cặp mắt long lanh và ướt đẫm của Phanie, bà
nhìn thấy niềm khao khát được chết của nàng. Stephanie mong muốn được
ngã xuống trên chiến trường như một người lính. Trong hai thứ: cái chết và
sự trả thù, nàng quyết định chọn cái thứ nhất và tránh không muốn chọn cái
thứ hai. Lúc này niềm ao ước được chết hiện rõ trong mọi thái độ cử chỉ
của Stephanie.

- Vậy là cô bé vẫn còn yêu ông ta - Pompette buồn rầu thầm nghĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.