BỐN MÙA YÊU - Trang 422

Nhưng nàng vẫn còn sống.

Nàng vẫn phải tiếp tục cuộc sống.

Vả lại đâu phải nàng đã mất hết? Nàng vẫn còn những người lính của
Trung đoàn Bắc Phi. Vẫn còn con chó Caesar, ân nhân của nàng. Con chó
đã cứu sống nàng và bây giờ nó chỉ tuân lệnh một mình nàng, và nàng yêu
nó.

Đột nhiên một nỗi cay đắng từ đâu kéo tới làm nàng không kìm được, bất
giác thổn thức. Nàng cứ khóc tấm tức cho đến lúc nỗi lòng vơi đi và nàng
ngủ thiếp lúc nào không biết, bàn tay vẫn đặt lên đầu con Caesar. Con chó
chừng như hiểu tâm sự chủ, cũng gừ gừ những tiếng đồng cảm.

Hôm sau, Stephanie trở lại túp nhà gỗ của canteen với con chó Caesar.
Ngoài bác chủ canteen Tuboisquoi và cô gái xinh đẹp Adele, nhân viên nhà
bếp của trung đoàn Bắc Phi số 1, con chó ghen tị với tất cả mọi người. Bất
cứ ai, ngoài hai người ấy, định đến gần nàng đều bị con Caesar nhe nanh ra
doạ.

Chan hoà vào cuộc sống ồn ào, giữa những chàng trai Trung đoàn Bắc Phi
hồ hởi, giữa những xoong chảo nồi niêu, những câu nói đùa nhiều lúc tục
tĩu nhưng chân thành, những món ăn đủ kiểu, những bữa rượu nhộn nhạo.
Stephanie dần dần không còn thời giờ nghĩ ngợi vẩn vơ nữa. Sự thăng bằng
thanh thản trở lại nơi trí óc nàng.

Sống ở đây, nàng thường xuyên nghe tin tức Paris, biết được báo chí đăng
những tin gì, thấy được hướng phát triển của cuộc chiến tranh mà mọi
người đều ngán ngẩm. Tướng Pelissier cũng chẳng còn mưu tính những
chiến thắng gì lớn lao. Quân Pháp cũng như quân Nga xem chừng chẳng
muốn nhảy vào thêm một cuộc đụng độ nào dữ dội nữa. Pháo binh đôi bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.