BỐN MÙA YÊU - Trang 47

- Tiểu thư có đau lắm không?

- Không - nàng thì thầm đáp, ngửa khuôn mặt yêu kiều lên nhìn chàng,
xoáy luồng mắt vào chàng, rồi rướn cặp môi đến sát môi chàng, miệng hơi
hé ra một chút.

- Armand! ... - nàng thì thào.

- Stephanie - chàng cũng thì thào đáp lại.

Hai cặp môi dính vào nhau và nàng thấy vị ngon lành của đôi môi đàn ông
nóng hổi. Nàng cảm thấy hơi thở của mình phả vào mặt chàng cũng nóng
hổi như vậy. Nàng còn thấy hơi thở của cả hai hâm nóng dần thân thể họ
đang áp vào nhau. Nàng không biết lúc này phải làm gì. Nàng chỉ biết nàng
muốn cứ thế này mãi, nép vào ngực chàng và chàng ôm chặt nàng. Mà
đúng vậy. Armand ghì chặt khiến nàng gần như ngạt thở. Nhưng rồi chàng
vội buông nàng ra.

Chàng nói gấp gáp:

- Stephanie! Stephanie ... tha lỗi cho tôi. Tôi không định.

Suýt nữa nàng quát lên: "Sao lại lỗi?" nhưng vội kiềm chế ngay, tự nhủ
không nên để cho chàng bối rối thêm. Thế này là tốt rồi. Đã thành mở đầu
và chắc chắn ngày mai Armand sẽ gặp lại, sẽ hôn nàng và ôm chặt nàng
cho xem. Thậm chí ngày mai chàng còn chủ động cho mà xem.

Lúc Armand buông ra và Stephanie đứng lên, nàng thấy tim đập thình
thịch, một cảm giác đê mê rất lạ lan toả khắp thân thể nàng. Nàng vừa
hoảng sợ vừa dễ chịu vô cùng. Vậy là sao? Phải chăng đó là tình ái?

Hôm sau đúng là Armand có trìu mến nàng hơn nhưng đồng thời cũng xa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.