hỏi ý kiến của Robinson trong quá trình đàm phán sáp nhập kéo dài. “Ông sẽ
thích Rawss,” Robinson nói bằng giọng miền Nam nhẹ nhàng. “Ông ấy là
người tốt, và tôi nghĩ hai người sẽ hòa hợp với nhau.”
Có thể nói mọi việc diễn ra suôn sẻ trong tuần đầu tiên sau khi sáp
nhập, dù những khó chịu ngấm ngầm rồi sẽ xuất hiện trở lại. Bởi Reynolds
đã mua Nabisco, nên tin tức về vụ sáp nhập được chào đón đầy thiện ý ở
Winston-Salem. Mọi người dân địa phương đều tự hào vì họ đã giành được
quyền kiểm soát một công ty lớn ở miền Bắc. Bất đồng duy nhất đến từ
Horrigan, người luôn kinh sợ những kẻ ngoại đạo. Horrigan liên tục càu
nhàu với Wilson về những đặc quyền của các giám đốc điều hành Nabisco,
về việc tại sao Laurie Johnson cứ luôn đi cùng Ross, trong khi điều đó lại bị
cấm theo chính sách của Reynolds. “Ross Johnson là một con rắn, một kẻ hạ
lưu.” Ông ta tuyên bố với những người chịu nghe ông nói, “sẽ có ngày
chúng ta hối tiếc vì đã đâm đầu vào mấy gã này”. Khi Ty và Pat Wilson tổ
chức một bữa tiệc trưa chào mừng Johnson đến Winston-Salem, Ed và Betty
Horrigan đều vắng mặt.
Johnson cũng sớm tỏ ra không mấy thiện cảm với Horrigan, dù ông
không có khả năng ghét ai đó như kiểu của Horrigan. “Tôi không có cách
nào yêu cầu Ed Horrigan báo cáo điều gì cho mình,” ông nói với bạn bè.
“Tôi không thích và cũng không tin ông ta.” Đôi khi Johnson suy nghĩ xa
xôi về việc liệu Horrigan có nhận hối lộ từ những tay phân phối rượu có
quan hệ làm ăn với Heublein không, công ty này có phải báo cáo cho
Horrigan không. Càng biết nhiều về Horrigan, Johnson càng ít sử dụng ông
ta. “Ed đã chết từ khi tôi điều hành công ty này,” Johnson tuyên bố.
Ngoại trừ Horrigan, ban đầu Johnson rất được mọi người chào đón ở
Reynolds. Chỉ có một mình Johnson trong số các giám đốc điều hành của
Nabisco chuyển đến Winston-Salem. Ông mua một ngôi nhà lớn ngay bên
ngoài sân golf của Old Town. Nhiều người nói rằng ông rất quyến rũ, luôn
cười tươi, khác hẳn với Wilson, tay người Phổ luôn cau có. “Tôi biết những
gì họ nói về ông ta, nhưng tất cả đều không đúng,” Rodney Austin thổ lộ.
“Tôi nghĩ ông ấy rất tuyệt.” Trong những tuần đầu tiên ở Winston-Salem,