Johnson, một người gần như không có gốc gác gì, sẽ khó mà hiểu được
những cảm xúc do lão gây ra. “Chúa ơi,” lão nói, “Exxon sa thải 7.000 nhân
công ở New York và không ai có một chút phản ứng gì. Tôi chỉ sa thải có
vài trăm người mà đã trở thành Attila Rợ Hung
Phản ứng của Johnson nói lên rất nhiều điều về con người lão, lão cho
rằng các phụ tá không có nghề nghiệp gì cụ thể mà chỉ là tay sai. Lão cảm
thấy ngay khi lão thành lập công ty này cũng là lúc công ty bắt đầu tan rã, và
cho rằng không vận động nghĩa là ngu ngốc. Tại sao vậy, lão tự hỏi, người
Winston-Salem không nhận thấy thời lao động cật lực đã qua lâu rồi sao?
Thế giới đã thay đổi; phải tiếp tục tiến lên, hoặc sẽ bị bỏ lại phía sau. “Ross
là kẻ nghiện hành động, nghiện lý thuyết chuyển động không ngừng,” O. C.
Adams, một nhà tâm lý học ở Connecticut nói. Đây là người tư vấn cho
Johnson về các vấn đề nhân sự. “Ông ấy không có khả năng nhận biết một
hành động sẽ ảnh hưởng đến người khác thế nào.”
Phản ứng dữ dội cũng không thay đổi được cục diện. Các cuộc họp với
thị trưởng của Winston-Salem và thống đốc Bắc Carolina không có tác
dụng, không làm thay đổi được quyết tâm của Johnson. Trước khi việc di
dời được thông báo chính thức, lão và Laurie đã mua một ngôi nhà mới trị
giá hàng triệu đô-la ở Atlanta. Dấu hiệu duy nhất của một rắc rối thực sự là
khi Sticht thay đổi suy nghĩ về việc di dời. Rất ít người ở Winston-Salem
biết Johnson đã đến đây thế nào, thay thế Wilson thế nào, nhưng hầu hết mọi
người đều nghi ngờ Sticht bằng cách nào đó đã dàn dựng vụ này. Khi tin tức
về việc di dời đến Atlanta công khai trên mặt báo, Sticht bất ngờ được gọi
đến để giải thích và buộc phải trả lời những câu hỏi hóc búa về người đàn
ông mà ông đã chọn để điều hành Reynolds. Sticht đã đồng ý sẽ ủng hộ việc
di dời, nhưng trước áp lực ngày càng gia tăng, ông đã cùng Albert Butler
đến phòng làm việc của Johnson để cố gắng ngăn chặn nó.
Johnson vẫn giữ vững lập trường của mình, nhưng sự việc diễn biến
quá bất ngờ khiến lão phải tạm dừng lại để xem xét quyền lực của Sticht,
đặc biệt là quyền lực của đám bạn bè ông ta trong hội đồng quản trị. Lão đã
thấy những gì Sticht và đồng bọn làm với Wilson và quyết tâm tránh kết cục