BỌN RỢ RÌNH TRƯỚC CỔNG - Trang 183

Điều duy nhất khác thường ở RJR Nabisco là quy mô của các thỏa thuận này
quá lớn: cả thảy trị giá 52,5 triệu đô-la.

Có một điều khiến các nhân viên trong bộ phận tài chính của công ty

bối rối. Theo chỉ đạo của Johnson, số tiền cho “dù vàng” nằm trong các quỹ
ủy thác bảo vệ gọi là “quỹ ủy thác rabbi”. Theo các điều khoản của quỹ này,
nếu RJR Nabisco đổi chủ, người chủ mới sẽ không thể động đến quỹ. Theo
cảm nhận của các nhân viên tài chính, có vẻ như Johnson đang chuẩn bị làm
gì đó.

-

Khi họ tìm kiếm giải pháp để giải quyết các vấn đề giá chứng khoán mà

Johnson vẫn lo ngại, tất cả những người tham gia đều đã phân tích và đề cập
đến khả năng LBO. Đó là một giải pháp tiêu chuẩn cho bất kỳ công ty nào
có cổ phiếu giảm giá. Tất nhiên, LBO không hẳn là một giải pháp cho vấn
đề theo kiểu: thôi nào, hãy kết thúc đi. Tư nhân hóa công ty chỉ đơn giản là
thu cổ phiếu về, tập trung vào một số cổ đông từ rất nhiều cổ đông nhỏ lẻ.
Nhiều nhân viên ngân hàng đầu tư kêu gọi Johnson nên xem xét thực hiện
điều này.

Chẳng mấy chốc, những ý tưởng LBO đến tới tấp mà không báo trước.

Dillon Read đã đề xuất LBO một phần, đặt tên là Dự án Tara. Ruben Gutoff,
kẻ đồng mưu với Johnson ở Standard Brands, đề xuất một kịch bản do công
ty ông ta tư vấn có tên là dự án Reo. Chủ để này thậm chí còn được đưa ra
bàn vào một đêm khi Johnson đang ngồi với những người hàng xóm quanh
một hồ bơi. Một người nói: “Này Johnson, tại sao ông không tư nhân hóa
công ty của mình?”

Với mỗi dự án, Johnson đều trả lời lão không quan tâm. “Không được,”

lão nói trong một buổi tập hợp các cấp phó của mình vào tháng Bảy. “Tại
sao tôi lại muốn làm điều này? Tôi đang có một cuộc sống tuyệt vời; tôi
đang có một công ty tuyệt vời, như vậy chưa đủ sao?” Cuối cùng, ít nhất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.