BỌN RỢ RÌNH TRƯỚC CỔNG - Trang 396

Ross Johnson mong rằng khi lão trở lại văn phòng của mình, tình hình

với Kravis đã lắng dịu. Lão sốc khi thấy các cuộc đàm phán đã thất bại thảm
hại. Cohen đang đi đi lại lại, không ngừng chửi rủa Kravis. “Thật không thể
chịu nổi,” anh nói với Johnson. “Chúng tôi không thể hợp tác với họ.”

Johnson không thể tin. Đã bốn lần thảo luận riêng, cho đến giờ Cohen

không thể đạt được thỏa hiệp nào với Kravis. Điều gì đã xảy ra? Là một
người vốn tự hào về khả năng có thể hòa đồng với bất kỳ ai, Johnson không
thể hiểu được tại sao Cohen không thể đạt được thỏa thuận, đặc biệt là vào
thời điểm dường như rất quan trọng này. Kravis và Cohen giống như các
chất trơ về hóa học, sẽ phát nổ khi trộn lẫn nhau. Khi gặp anh ta chiều hôm
đó, Johnson biết Kravis không khó đối phó đến vậy.

Johnson lắng nghe khi Cohen lớn tiếng phàn nàn về việc Kravis đã vô

lý như thế nào. Từ giọng điệu của anh ta, Johnson nghi ngờ Cohen gần như
đã vui mừng vì cuộc đàm phán chẳng đi đến đâu; nó cho anh ta một cái cớ
để gạt Kravis sang một bên và giữ lại thỏa thuận cho Shearson. Johnson, lo
lắng về công ty của mình hơn là sự cạnh tranh trên Phố Wall, bắt đầu có
những nghi ngờ nghiêm trọng về cái mác nam nhi đại trượng phu của
Cohen. Chúa ơi, lão nghĩ, đã có gì đó sai thật rồi.

Luồng suy nghĩ mông lung của Johnson bị gián đoạn khi ai đó thò đầu

vào trong phòng, và nói rằng Ted Forstmann chuẩn bị rời đi.

“Chúa ơi,” Jim Robinson nói. “Teddy vẫn còn ở đây.”

Khi Cohen và những người khác hối hả chạy đi ngăn Forstmann,

Johnson và Robinson vẫn ở lại phía sau. “Tôi cảm thấy họ như những kẻ
trông nom nhà thương điên vậy,” Johnson nói.

-

Geoff Boisi không thể chờ thêm một phút nào nữa. Nhân viên ngân

hàng đầu tư hiếu chiến của Forstmann đứng dậy khỏi ghế, và rời khỏi phòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.