BỌN RỢ RÌNH TRƯỚC CỔNG - Trang 461

gia cuộc họp đó ngay bây giờ.”

“Vâng, John, tôi sẽ theo ý ông,” Darrow nói, nhưng anh vẫn không biết

làm cách nào xông vào một cuộc họp kín mà thậm chí John Gutfreund cũng
không được mời. Gutfreund đưa cho anh một mảnh giấy ghi số phòng của
Kravis.

Darrow sải bước qua phố 58, và đi thang máy lên tầng năm của khách

sạn. Anh kiểm tra hai lần số phòng mà Gutfreund đã viết ra. Không có.
Darrow cứ lang thang vô định cho đến khi anh nhìn thấy một người đàn ông
rất cao lớn đứng bên ngoài một chiếc cửa đôi.

“Đây có phải là phòng của Henry không?” Darrow nói theo linh cảm.
“Vâng, thưa ngài,” người đàn ông nói, và mở cửa: “Xin mời vào.”

Tom Darrow bước vào và thấy Tom Strauss đang có cuộc tranh luận sôi

nổi với Kravis và Roberts. Lúc đó, anh vẫn chưa nhận biết được tình hình,
nhưng anh đang được chứng kiến những vết nứt đầu tiên trong hiệp ước hòa
bình trị giá 20 tỷ đô-la của Ross Johnson.

-

“Đây là tiền của chúng tôi,” Strauss nói. “Chúng tôi không hề sẵn sàng

bỏ tiền ra để kẻ nào đó chứ không phải chúng tôi kiểm soát đầu ra.”

Bài phát biểu của Strauss rất mạnh mẽ, đi thẳng vào vấn đề. Anh nói

đơn giản là Salomon và Shearson phải cùng nhau phụ trách việc chào bán
trái phiếu rác. Salomon đã sẵn sàng làm vụ này, họ có chuyên môn về lĩnh
vực này, và yêu cầu quyền được thực hiện nhiệm vụ. Họ đã chuẩn bị trong
nhiều tuần để bây giờ phải giao việc đó cho Drexel. Thật không công bằng.

“Chúng tôi đã sẵn sàng cho công việc này,” Strauss nói. “Tại sao không

để chúng tôi làm?”

Kravis thấy khó chịu, anh giải thích tầm quan trọng của việc để Drexel

xử lý trái phiếu rác. “Nghe này,” anh nói, “Drexel đã thực hiện công việc
này rất tốt trong các vụ chúng tôi đã làm. Họ đã làm vụ Beatrice trong khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.